“Thật vậy sao? Vậy thì tốt quá!” Tiếng con nhảy nhót hoan hô không ngừng vang lên bên tai Kỷ Hiểu Ngạn.
Nằm trên giường, Kỷ Hiểu Ngạn nghĩ thế nào cũng không ra sao dưng mình lại đồng ý yêu cầu của Leblan. Có lẽ là do gần đây quá khổ cực, muốn tìm người sẻ chia một chút, hay có lẽ bởi vì nhìn thấy anh ấy bình an trở về, cõi lòng lo lắng rốt cục cũng buông xuống, hay là do —— không khí quá tốt đẹp…?
Dù sao cũng đồng ý rồi.
Chia tay không sai biệt lắm đã được ba năm, cuộc sống bình thản giống như đã gột sạch tất cả hận hận thù thù trước đây, mà ngay cả thứ tình yêu đã từng được mình khắc cốt minh tâm giờ cũng đã sớm phai nhòa, chỉ còn lại những thói quen khó có thể thay đổi hoàn toàn được dưỡng thành từ lần trọng sinh từ 10 năm trước đến lúc này.
Thời gian quả thực là một chất xúc tác tốt, sau 3 năm, Leblan thay đổi mà chính mình cũng thay đổi. Chất xúc tác ấy, đã hòa tan tất cả hận thù trong lòng Kỷ Hiểu Ngạn. Mà tình yêu, cũng thế.
Leblan, tôi cho anh cơ hội cuối cùng, nhưng nếu lần này anh còn làm tôi thất vọng, thì…..
Nghĩ đến thất vọng, sự lạnh giá trong mắt Kỷ Hiểu Ngạn chợt lóe lên.
Vuốt cái bụng mới 7 tháng mà đã lớn hơn nhiều những người sắp lâm bồn, cảm thụ sự mấp máy không cân xứng trên bụng, thỉnh thoảng bụng hắn sẽ lồi lên rõ ràng.
“Cục cưng, ba chỉ cho cha các con cơ hội cuối cùng này thôi, các con mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-ho-voi-chong-cu/1574807/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.