Cát vàng mạnh mẽ bay đầy trời, theo sức gió đang dần mạnh lên không ngừng bay về phía ông mặt trời đằng xa, gió cát mãnh liệt dâng lên tạo thành một cơn lốc nhỏ, kéo theo đất cát xung quanh rung động càng mạnh, khiến cho người ta có cảm giác gió đất dâng trời.
“Ngài thiếu tướng.” Nhược Bạch bước lên phía trước một bước, cung kính hạ quân lễ với Leblan từ trên trời giáng xuống, vẻ mặt nghiêm túc khiến người ta có cảm giác như đây không phải là một bãi đất hoang mà là một căn cứ quân sự đầy xi măng cốt thép vậy.
Nhìn người trước mắt bình thường có ném đến trước mặt gã cũng không để ý, Leblan im lặng nhíu mày. Gã chưa từng gặp người này, tin được không nhỉ?
Nghĩ đến đây gã cũng nhớ người mấy ngày trước liên hệ với mình, cũng chính là kẻ phái người trước mắt đến đón —— trung tướng Cù. Nghĩ đến đó gã không tránh khỏi nhớ đến chuyện anh ta theo đuổi Hiểu Ngạn. Trong lòng Leblan xuất hiện sự ảo não không nói thành lời, sao đột nhiên lại lòi ra một tên lạ hoắc nữa.
“Thiếu tướng, đây là quần áo.” Hiện giờ trên người Leblan mặc quần áo của dị thế, khác hoàn toàn với quần áo của liên bang. Áo trắng noãn rộng thùng thình, áo choàng dài cao kín thân khiến cho Leblan thoạt nhìn lạnh như băng —— lại càng giống băng hơn, nhưng cái mặt lạnh như băng này lại khiến toàn thân gã phủ thêm một tầng khí chất phiêu dật ngoài ý muốn, khiến cho Nhược Bạch mới gặp gã lần đầu nhìn đến ngây người. Không lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-ho-voi-chong-cu/1574805/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.