Dựa theo lời dặn của bác sĩ, Kỷ Hiểu Ngạn không thể không ra ngoài tản bộ mỗi ngày.
Vừa nhìn thấy vườn hoa, Kỷ Hiểu Ngạn đã thở dài.
Ai….Cuộc sống sao lại khó khăn đến thế.
Vì đang mang thai nên hắn không thể không dùng hai tay chống thắt lưng của mình, làm vậy thì xương sống của hắn có thể thoải mái hơn một chút. Hành động đấy lúc hắn sống chết cũng không chịu làm, nhưng bởi bụng càng ngày càng lớn, cơ thể ngày càng bức bách, đặc biệt là vùng thắt lưng và xương sống nên hắn không thể không làm vậy.
Cúi đầu xuống, ánh vào mi mắt là cái bụng đã lớn hơn nhiều so với hai tháng trước, lòng Kỷ Hiểu Ngạn rất rối rắm. Lúc hắn mang thai Tiểu Phong, lúc bụng lớn nhất cũng chỉ là lớn hơn bụng bia một chút. Nếu không để ý kĩ thì cũng không biết hắn đang mang bầu. Nhiều nhất chỉ cảm thấy hắn béo lên thôi. Nhưng lần này…, lại liếc nhìn cái bụng mới có 6 tháng mà đã lớn như thể sắp lâm bồn của mình, Kỷ Hiểu Ngạn không biết dùng từ ngữ nào để miêu tả tâm trạng của mình lúc này nữa.
Đột nhiên, cơn đau quen thuộc xuất hiện. Kỷ Hiểu Ngạn cứng người một lúc rồi nở nụ cười khổ bất đắc dĩ. Quen thuộc dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng mình. Miệng cũng bắt đầu nói chuyện. Bởi hai đứa nhỏ này dù chưa sinh ra đã thích nghe người ta chuyện trò.
“Hai đứa bướng bỉnh này, sao lại thích gây sức ép cho ba ba mấy đứa thế? Nhìn anh mấy đứa mà xem, lúc trước nó ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-ho-voi-chong-cu/1574802/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.