Phố đặc biệt —— Trong nhà Kỷ Hiểu Ngạn.
Không khí trong nhà rất cổ quái, không biết có phải là do cảm xúc mọi người mới nãy đều bị kích động hay không, nhưng lúc này đây, cảm xúc của ba người trái lại đều tĩnh lặng, sự kích động lúc trước giờ đây đã chẳng còn nữa.
“Vân Tâm, giờ không có chuyện gì nữa rồi, vừa nãy rất cảm ơn anh!” Kỷ Hiểu Ngạn chân thành nói cảm ơn. Miễn cưỡng nở một nụ cười về phía Cù Vân Tâm.
Cù Vân Tâm nhìn thấy bèn đáp lại bằng một nụ cười dịu dàng. Nhưng trong lòng lại thầm suy đoán: Lời cảm ơn này thật ra là có ý đuổi người nhỉ? Đúng là đuổi người thật!, nhưng nhìn vẻ mặt chân thành của người trước mặt thì lại chẳng giống với bộ dáng đang đuổi người chút nào, trong lòng gã thầm cười nhạo, chắc là mình cả nghĩ rồi.
“Không, đây là chuyện đương nhiên mà.” Trải qua cơ số biến hóa phức tạp trong lòng, Cù Vân Tâm dịu dàng nói vậy với Kỷ Hiểu Ngạn.
“Chuyện đương nhiên” trong lời nói đúng thật là không biết ý gã đang nói đến cái gì? Rốt cuộc là bạn bè giúp đỡ nhau là chuyện đương nhiên? Hay là….cái chuyện đương nhiên gì?
“Vân Tâm, ừm, anh còn chuyện gì nữa sao?” Kỷ Hiểu Ngạn có chút xấu hổ tiếp tục nói. Câu này giống đang đuổi người thật, nói thế với cái người vừa mới giúp đỡ mình, thì thật là giống như, giống như một kẻ ăn cháo đá bát ấy, đúng thật là có chút qua cầu rút ván, dù thế nào, cũng nên mời người ta nghỉ lại một đêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-ho-voi-chong-cu/1574771/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.