“Trời ạ, có lầm hay không a, chuyện này sao có thể xảy ra?” Biên tập Tiểu Miêu ở tổng bộ Thiên Thành đột nhiên tru lên như sói, rất đả kích phải không? Hành văn như vậy cư nhiên là từ một người trẻ tuổi.
Khi Tiểu Miêu đang xem qua khúc dạo đầu và các đầu mối của hai bộ võ học kinh điển cao nhất thiên hạ vô địch «Qùy Hoa Bảo Điển» và «Tịch Tà Kiếm Pháp», viết ra vô số nhân vật anh hùng, mặc kệ là nhân vật anh hùng bi thảm hay là nhân vật anh hùng hài hước, đều khiến cho người ta ấn tượng sâu sắc như nhau.
Trong đó, cách hành văn khác hẳn nhau đã thành công đắp nặn ra hai nhân vật không thể sinh động hơn.
Một người là kẻ bình thường nhất trong những kẻ xuất chúng nhất của chốn võ lâm, là dạng đại anh hùng thành thật nhất và cũng thông minh nhất―― Lệnh Hồ Xung. Võ công của hắn không phải là cao nhất, vẻ ngoài cũng không phải là đẹp trai nhất, khí độ cũng không phải là cao quý nhất, mưu trí cũng không phải là xuất chúng nhất, nhưng hắn lại là kẻ có tư tưởng truyền thống văn hóa nho giáo siêu việt, lại không bị trói buộc bởi thanh quy giới luật của Phật giáo, vì thế nên hắn có thể tự do tự tại thể hiện cảnh giới võ thuật cao nhất của mình.
Người kia là kinh tài tuyệt diễm có đủ các loại sắc thái bi kịch nhất trong chốn võ lâm, là một người đàn ông cao ngạo nhất nhưng cũng tự ti nhất —— Đông Phương Bất Bại, võ công của y hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-ho-voi-chong-cu/1574746/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.