*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Ông còn nhớ lần phá vụ án buôn lậu xuyên quốc gia không? Sherlock mất chưa đến mười giây đã giải ra được mật mã mua bán vũ khí mà đến cả những chuyên gia hàng đầu cũng phải đau đầu ấy?"
"Đương nhiên! Tuy không muốn thừa nhận, nhưng tên kia đúng là xuất sắc thật."
"Bây giờ, vấn đề tới, anh ta gặp được đối thủ rồi! Quý ông M này đúng là bí ẩn! Ông không thể điều tra được gì về anh ta sao? Ông là cái cảnh sát cơ mà, ông có thể... tìm tòi chút gì đó?" John thoải mái mà dựa vào sô pha màu vàng nhạt, chân gác lên bàn cà phê phía trước, mà bạn của anh thì đang cầm một chai rượu tới.
"Tôi điều tra rồi." Thanh tra tóc bạc ngồi xuống cạnh bạn mình, rót rượu.
John hạ chân xuống: "Tra được cái gì?"
"Cái gì cũng không có." Lestrade nhún nhún vai: "Địa chỉ IP, địa điểm đăng nhập, tất cả đều không thể tra được, càng đừng nói đến tung tích. Nếu đây là một vụ án, chúng tôi sẽ nói rằng hung thủ đã xóa dấu vết vô cùng sạch sẽ."
"Ồ, thật là chuyên nghiệp..." John thở dài: "Không lẽ lại là Moriarty..."
"Cái gì? Không phải đâu..." Hai người nhíu mày cảnh giác, lâm vào hoài nghi, sau một hồi, John nói thầm: "Sẽ không trùng hợp vậy đâu chứ... Chết tiệt, nếu Sherlock mê mệt hắn thì làm sao bây giờ? Bây giờ anh ta đã bị mê hoặc rồi! Từ trước khi ông tan tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-ho-chi-la-hieu-lam-thoi/240617/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.