"Đây là đâu vậy?" Thịnh nói thầm.
Vừa mở mắt ra đã thấy xung quanh mình ngập tràn trong biển người mênh mông. Tay cậu tự giác chắn trước ngực, trong hoảng loạn cậu xuôi theo dòng người chen lấn cố gắng nhích chút sang ngang. Cậu có cảm giác sợ hãi rằng nếu như biển người này mà bắt đầu xô đẩy nhau thì thảm họa sẽ xảy ra thực sự. Quả đúng như vậy, cậu bị đẩy lên trước tí chút ngã, may mà vẫn trụ vững. Nhưng điều đó vẫn không khả quan lắm khi mà sau một lúc di chuyển thì cậu không thấy một chút dấu hiệu nào của một ngôi nhà, không, phải là một đồ vật mới đúng, xung quanh chỉ toàn người là người.
Trái ngược lại với hoàn cảnh, xung quanh quá đỗi tĩnh lặng. Không một tiếng động, đến cả tiếng bước chân cũng chẳng có.
"Mà khách sạn Bỏ Em Vào Ba Lô đâu rồi?" Thịnh lo lắng, lẩm nhẩm tên địa điểm được thông báo lúc mới vào giấc mơ này.
Dòng người bắt đầu xô đẩy mạnh hơn, cực chẳng đã, Thịnh bám vào áo người phía trước rồi ôm chặt luôn người ta.
"Xin lỗi! Anh ơi cho em nhờ với ạ!" Thịnh lo lắng nói.
Không thấy người kia bảo gì nên cậu càng lo. Cậu cũng sợ lắm chứ, ai biết cậu đang ôm có phải người hay không, dù sao thì đây cũng đâu phải thế giới mà cậu sống. Thịnh cứ ôm chặt đi theo người ta, có vài đoạn cậu phải liều mà quắp chân lên cả người ta vì cậu bị đẩy đến nỗi chân không kịp chạm đất. Thật may mắn, chỉ chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-gap-lai-trong-mo/2989026/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.