Bộ dạng ốm yếu sau khi vượt qua cơn thập tử nhất sinh của người đàn ông gần như đã biến mất không còn, trên người mặc bộ quần áo bệnh nhân trắng xanh đan xen, mái tóc mềm mại buông xuống trán. Rút đi một thân bụi trần lại trở về với hình dáng ban đầu, trong giây lát này, trong mắt anh chỉ còn lại thứ chân tình sạch sẽ không nhiễm bụi bẩn, từ trên người đàn ông 36 tuổi thành thục ngờ ngợ nhìn thấy dáng dấp ngông cuồng của cậu nhóc thiếu niên.
Đó là thứ tình cảm chân thành nhất đời người, cũng là phương thức biểu đạt nóng bỏng nhất.
Cách đó hai mét, Ôn Dĩ Ninh cầm một quả táo trên tay nhìn người đàn ông của mình nở nụ cười.
Buổi chiều Phó Tây Bình đến thăm Đường Kỳ Sâm. Người còn chưa có đi vào mà đã có thể nghe được tiếng nói oang oang của cậu ta từ ngoài hành lang truyền tới, "Y tá nhỏ, vị bệnh nhân đẹp trai nhất tầng này của mấy cô ở phòng nào thế?"
Đường Kỳ Sâm nằm trên người nhắm mắt giải lao, mũi kim dài còn đâm sâu vào mu bàn tay, bình nước thuốc đang truyền còn dư một nửa. Anh mở mắt, liếc ra cửa một cái, "Cái tên vừa ồn ào vừa phiền phức đến rồi."
Ôn Dĩ Ninh đặt quyển sách trong tay xuống, đứng lên đi mở cửa, bàn tay còn chưa chạm tới tay nắm cửa, cánh cửa đã bị đẩy ra từ bên ngoài. Đột nhiên không kịp chuẩn bị khiến Ôn Dĩ Ninh phải vội vàng lùi về sau một bước, suýt chút nữa bị đập trúng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-gap-lai-nhau-ngay-hoa-no/3259652/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.