Dịch: CP88
Ấn "dâu tây" trên cổ giống như hóa thành vật sống, theo cái cổ thon dài của anh bám lấy rồi leo lên trên, lan ra toàn bộ ngũ quan và từng tấc da thịt của anh, thậm chí cảm giác được mao mạch dưới lớp da mỏng đó đập nhè nhẹ.
Đường Kỳ Sâm bỗng nhiên cảm thấy, cực khổ của mấy ngày nay đều chẳng đáng là bao.
Anh nằm trên giường của Ôn Dĩ Ninh, Ôn Dĩ Ninh dựa vào bàn làm việc đọc sách, đưa lưng về phía cửa sổ. Chăn của cô đắp trên người Đường Kỳ Sâm, có thể ngửi thấy mùi hương giống hệt như trên người cô, anh hít vào một hơi thật sâu, lại kéo chăn lên đến chóp mũi. Ôn Dĩ Ninh đọc cuốn sách có tên là《 Đồi gió hú》. Ánh mặt trời kết thành một tầng sáng mỏng trên khuôn mặt nhỏ của cô, như một bức tranh phong cảnh tĩnh lặng yên bình, lấp lánh lại ôn nhu.
Đường Kỳ Sâm nhìn cô, yên lặng không nói gì, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.
Ôn Dĩ Ninh chờ anh ngủ sâu mới rón rén ra khỏi phòng ngủ, tiện tay đóng cửa lại. Đường Kỳ Sâm vừa rồi đi tắm để điện thoại lại phòng khách, Ôn Dĩ Ninh giúp anh thu dọn, nhìn thấy trên màn hình có một cuộc gọi nhỡ và tin nhắn wechat. Cuộc gọi nhỡ là từ "Mẹ", người gửi tin nhắn wechat là Kha Lễ. Nội dung cụ thể cô không xem mà đặt điện thoại lên nóc tủ, lại tiếp tục đọc sách.
Hai tiếng sau, chuông điện thoại lại vang lên, tên hiển thị trên màn hình vẫn là của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-gap-lai-nhau-ngay-hoa-no/3259644/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.