Dịch: CP88
Sau khi từ trong cửa hàng đó đi ra, Đường Kỳ Sâm cũng không vào thêm một cửa hàng nào nữa. Giống như nắm tay thành nghiện, cũng khiến sự tồn tại của đối phương trong nhau trở nên chân thật.
Da thịt nhẵn nhụi mềm mại bọc trong lòng bàn tay ấm áp, quả nhiên là anh vẫn thích chủ động khống chế cảm xúc của bản thân.
Ôn Dĩ Ninh hậu tri hậu giác, mơ hồ cảm thấy Đường Kỳ Sâm vừa rồi chính là đã ăn phải thìa giấm đã ủ lâu năm. Vị chua không biểu hiện ra quá rõ ràng, nếu không nghiền ngẫm cũng sẽ không ngửi thấy mùi chua, bởi nó đã bị anh tự mình tiêu hóa toàn bộ. Đường Kỳ Sâm mặt không biến sắc, cùng cô dạo bước trên con đường người qua kẻ lại. Ôn Dĩ Ninh nhìn anh hồi lâu, sau đó cúi đầu, trên mặt thấp thoáng ý cười.
Đường Kỳ Sâm thật ra cũng là người rất có năng lực "kiềm chế". Thứ gọi là tâm tình này đặt trên người anh căn bản sẽ không để lộ ra ngoài. Ban đầu là vì công việc, đứng ở vị trí đó bắt buộc anh phải biến nó thành một phần tính cách của mình. Anh chưa bao giờ tiếp nhận phỏng vấn của báo chí hay tạp kỹ truyền thông, nhưng những thứ xã giao đặc biệt này vẫn cần phải quan tâm, có mấy lần rất hiếm đều là Kha Lễ thay anh tiếp nhận phỏng vấn.
Kha Lễ trong vòng này cũng là một nhân vật có tên tuổi và bối cảnh, từng ở trong một cuộc bình chọn nhân vật của năm được phong là trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-gap-lai-nhau-ngay-hoa-no/3259639/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.