Phương Di đạp xe một mạch đến cổng sau của trường THPT N, nơi gần nhà xe và vắng vẻ nhất. Đảm bảo cho việc "đột nhập" vào trường của nó sẽ không bị ai bắt gặp. 
Di tắp xe vào sát cổng trường, nhìn ngó xung quanh thật kĩ. Cổng sau của trường THPT N dẫn ra một con đường nhỏ, bốn bề là đồng ruộng, không hề có một nhà dân nào. Bình thường khi tham gia các hoạt động Đoàn đến tối muộn mới về, nó rất sợ đi đường này, nhưng hôm nay nó lại thầm cảm ơn con đường vắng vẻ này. 
Lúc này đã hơn 9 giờ tối, bảo vệ trực ca cuối đã khoá cổng và ra về, nên cách duy nhất để Di vào được khuôn viên trường là leo rào. Ngặt nỗi hàng rào được nhà trường xây theo kiểu "nội bất xuất, ngoại bất nhập", tất cả đều được rải thủy tinh lên trên thành. 
Di suy nghĩ hồi lâu, tâm trí bắt đầu rối rắm. Nó nhìn đi nhìn lại bức tường, đâu đâu cũng có thủy tinh. Đột nhiên, Di nghĩ ra một cách, nó cởi bỏ lớp áo khoác dày, xếp lại thành một khối đủ lớn và dày rồi để lên thành tường. Sau đó nó bắt đầu leo lên những thanh sắt của cổng, khó nhằn với việc trèo sang "tấm đệm" bằng áo khoác. May mắn là nó đã an toàn leo vào trong trường mà không bị trầy xước gì. 
Phương Di kiểm tra toàn thân lại một lượt, song nó thở phào nhẹ nhõm chạy đến lấy hộp xiên bẩn và balo được luồng qua khe trống giữa cổng và nền xi măng từ trước. Nó cầm đống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-gap-em-vao-ngay-trang-tron/3618390/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.