Rầm!
Cánh cửa phòng giám đốc bị mở tung một cách bất ngờ. Linh Lan sát khí bừng bừng bước vào, trên tay cô cầm một tờ giấy.
- Cái gì đây?
Đập mạnh tờ giấy xuống bàn. Cô tức giận nhìn thẳng vào mắt anh.
- Đơn ly hôn!
Hoài Anh thản nhiên tựa lưng trên ghế. Hai tay khoanh trước ngực, khuôn mặt chẳng lấy một cảm xúc, anh không nhanh không chậm trả lời cô.
- Anh bị điên sao? Nói ly hôn là ly hôn sao?
- Giải thoát cho nhau đi, tôi không còn yêu em nữa.
Chát!
Khuôn mặt tiêu soái của Hoài Anh cứ thế mà in một dấu tay. Anh không chống trả cũng không nói gì thêm, khuôn mặt vẫn cứ dửng dưng không chút cảm xúc nào nhìn cô. Bây giờ đới với anh mà nói, đã làm đến bước này thì cái tát của cô cũng chẳng khiến anh đau.
Linh Lan giật mình rụt tay lại. Cô hối hận vì đã đánh.
- Em…em…
- Kí đi, rõ ràng là tôi làm em tổn thương mà! Sao phải yêu tôi làm gì?
Cô thất vọng nhìn người đàn ông trước mặt. Tại sao? Tại sao lại thành ra thế này chứ? Từ khi nào người con trai mà cô yêu lại đối xử với cô như vậy. Ánh mắt trìu mến ngọt ngào năm ấy từ khi lại băng lãnh, xa lạ đến thế. Cô tự dặn lòng phải thật bình tĩnh, không được không được khóc, nhưng nước mắt trào ra trong vô thức.
- Làm ơn! Mau kí đi! Tôi không còn cảm xúc với em nữa!
Anh lạnh lùng đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-em-vao-mot-ngay-day-nang/2845198/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.