Đây là lần đầu tiên trong đời, Giai Kỳ bị đi cấp cứu, vếtthương không nặng, bên tai bị cắt một vết, trên tay cũng thế, mặc dù vết thương dài, nhưng rất nông, chỉ là máu chảy đầy mặt nên làm người khácsợ hãi. Được cảnh sát 110 lập tức đưa đến bệnh viện gần đó, bác sỹ kiểmtra vết thương cho cô rất tỷ mỉ, nói rằng không cần khâu, khử trùng rồibăng lại là được.
Một đồng chí cảnh sát đứng bên cạnh nói: "Mấy tên cướp giật đó đều là rất liều mạng, cô cũng to gan quá đấy, một cô gái, lại dám xuống xeđuổi theo."
Giai Kỳ nghĩ mà thấy sợ, không hiểu vì sao lúc đó đầu óc lại tức giận liền đuổi theo, nhưng cho đến tận lúc được đưa vào bệnh viện, cô vẫnkhông quên nhặt chiếc túi lên đem theo.
Cảnh sát hỏi: "Trong túi có không ít tiền hả? May mà lấy về dược,nhưng vẫn phải phiền cô báo cho một con số đại khái, chúng tôi còn viếtbáo cáo."
Bỗng nhiên trong lòng Giai Kỳ thấy xót xa, nói nhỏ: "Không phải,ngoài điện thoại ra chỉ có chưa đầy 1000 tệ, còn có hai cái thẻ, nhưngtrong túi có chìa khóa của tôi.'
Đồng chí cảnh sát vừa nghe vừa lắc đầu: 'Chìa khóa gì mà đáng để chocô liều mạng, thay ổ khóa không được sao? Sau này nếu gặp việc như thế,trước tiên hãy báo cho 110, một cô gái như cô, sao lại đơn thương độc mã đuổi theo kẻ cướp chứ, thật không chú ý đến việc tự bảo vệ mình rồi."
Khuyên bảo đến nỗi Giai Kỳ vâng vâng dạ dạ, trong chốc lát đột nhiênnhớ ra, mình đã bỏ lại Quyên Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-dep-nhu-mo/42637/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.