Không ai có thể xui xẻo hơn cô được nữa? 6h sáng quần áo xộc xệch,trong lòng còn ôm một chiếc gối to màu trắng, chân trần đứng trước chiếc giường rộng lớn của Nguyễn Chính Đông, còn trên giường thì lộn xộn, một chiếc gối khác sắp rơi xuống, chăn thì kéo lòng thòng từ trên giườngxuống dưới đất, nhìn thấy cảnh này đều có thể làm cho người khác thỏasức tưởng tượng. 
Cái tên chết giẫm ở ngoài cửa giơ tay len che mắt một cách rất hợptác, rêu rao: "Em chưa thấy gì hết, chưa thấy gì hết." Từ những khe hởgiữa ngón tay có thể thấy một đôi mắt đang đảo quanh, Nguyễn Chính Đôngdở khóc dở cười, kéo cậu ta ra ngoài: "Chúng ta đi ăn sáng." 
"Anh không thay quần áo sao?" 
"Cậu xuống dười lầu đợi anh." 
"Được........40 phút có đủ không? Hay là một tiếng? Không phải vội,đúng lúc em có thể chạy thể dục buổi sáng mấy vòng dưới lầu, anh yêntâm, cứ từ từ, từ từ nhé........." 
Nguyễn Chính Đông cuối cùng không thể nhẫn nhịn được, quát : "Ngô Bách Úc!" 
"Em đi đây, em đi trước nhé........" Ngô Bách Úc nhanh nhẹn tránh rabên cạnh cửa, cuối cùng quay đầu hướng về phía phòng ngủ, không chịu từbỏ ý định đen tối nói lớn : "Vị tiểu thư này, xin lỗi nhé!" 
Trước khi Nguyễn Chính Đông nổi cơn thịnh nộ, cậu ta nhanh chóng chuồn mất một cách suôn sẻ. 
Để lại Giai Kỳ và Nguyễn Chính Đông hai mắt nhìn nhau 
Anh giải thích nói : "Cái tên tiểu tử này, cãi nhau với gia đình, cố ý hỏi em gái tôi địa chỉ nơi này, chạy đến đây trốn cha mẹ. Vẫn còn làtrẻ con, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-dep-nhu-mo/42629/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.