Giang Tây ngủ đến trưa mới dậy, lúc tỉnh dậy cảm thấy hươngthơm nồng nàn khắp căn phòng, hóa ra trên bàn trang điểm, trước giườngđều đặt những bó hoa hồng lớn, rực rỡ xinh đẹp.
Sau khi xuống lầu cô Lý cười nói với cô: "Hòa Bình quả thật có lòng,mua hoa đẹp thật đó. Còn sợ đánh thức cháu, nhờ cô giúp đặt vào phòng,cô thấy cháu vẫn còn ngủ, nên không gọi dậy."
Giang Tây cười cười, hỏi: "Anh trai cháu đâu?"
"Đi bệnh viện kiểm tra rồi, Giai Kỳ đi cùng cậu ấy. Hiếm có được côgái như Giai Kỳ, quan tâm chăm sóc tất cả, làm việc là chu đáo, cả ngàybận rộn giúp cậu ấy, quả thật hiếm có."
Hôm nay Giang Tây cảm thấy vô cùng nhàm chán, ăn cơm xong liền đi đến phòng sách đọc sách. Lúc nhỏ gặp phải chuyện gì, cô thường không nói gì trốn vào phóng sách, ngồi trên đỉnh chiếc thang cao cao, chống cằm,nhìn vào gáy những cuốn sách màu xám đen, giống như nhưng viên gạch nhỏhẹp, dày đặc xây lên bức tường sách từ nền nhà đến tận trần, chỉ ngồi đó đờ đẫn.
Lúc nhỏ Nguyễn Chính Đông không thích chơi với cô, bởi vì cô nhỏ hơnanh mấy tuổi, lại là con gái, cho nên luôn chê cô phiền phức. Nhưng tính cách Mạnh Hòa Bình rất tốt, mỗi lần chơi trò chơi đều đem cô đi cùng,cũng gọi cô là em gái như Nguyễn Chính Đông, Nhưng cô thích trêu đùaanh, bởi vì tính cách anh khoan dung rộng rãi, chụi nhịn chịu nhường đểcô trêu chọc làm nũng, so với Nguyễn Chính Đông, anh còn giống với anhtrai cô hơn. Lúc mới đầu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-dep-nhu-mo/3208077/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.