N MỤC TIÃU THÃNH THá»°C Vá»I MÃNH
Khi khá»i sá»± viết cuá»n nà y, chữ nghÄ©a cứ tuôn ra cuá»n cuá»n, tháºt dá»
dà ng, Ãt nữa là trong tâm trà tôi. Và khi viết ÄÆ°á»£c câu: BẠN Cà THá» ÄI BẤT CỨ NÆ I NÃO BẠN MUá»N ÄẾN, LÃM ÄIá»U BẠN MUá»N LÃM, Cà ÄIá»U BẠN MUá»N Cà Và TRá» THÃNH NGƯá»I BẠN MUá»N THÃNH, THà THỰC, TÃI Äà ÄEM CHÃNG ÄÃÌ TRÆ¯Æ ÌC MÄÌ£T, nhìn ngắm say sưa rá»i thá»a mãn tá»± nhá»§: âTuyá»t vá»iâ. Tiếc thay tôi phải Äá» chúng ra xa vì giữa chúng tôi lù lù má»t khá»i thá»t 91 ký và má»t vòng eo 105 phân.
Äá»c lại những dòng nà y, tôi bắt Äầu suy nghÄ© và tá»± nhá»§ (tá»± nói chuyá»n vá»i mình hoặc tháºm chà tá»± trả lá»i không có gì tá» cả. Tuy nhiên, nếu má»i khi trả lá»i lại phải há»i mình âcó Äúng thế không?â tức là Äang có chuyá»n rá»i Äó. Tình trạng cá»§a tôi lúc nà y như váºy Äấy).
Tôi nghÄ© thế nà o cÅ©ng có và i Äá»c giả sẽ thắc mắc tôi có thá»±c sá»± tin Äiá»u mình Äã viết không? Vì phải thà nh tháºt nên tôi Äã thẩm Äá»nh lại má»i lá»i Äã viết. Tóm lại, nếu tin thì tôi nên sá»ng theo những lá»i ấy, còn nếu không tin, tôi không nên viết ra. NghÄ© như váºy nên tôi tá»± há»i: âThế anh có thá»±c như ngưá»i anh muá»n thà nh công không hả Zig?â.
Trong khi váºt lá»n vá»i câu há»i nà y, cà ng lúc cà ng rõ là hoặc tôi phải bá» qua phần nà y, hoặc là phải cáºt lá»±c Äấu tranh vá»i chÃnh mình. Äiá»u không thá» tránh là thế nà o tôi cÅ©ng phải chạm trán vá»i những ngưá»i ÄÆ°a ra những câu há»i hóc búa. Thêm và o Äó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-ban-tren-dinh-thanh-cong/118722/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.