Hoắc Cao Lãng đại khái cũng không nghĩ tới cô đột nhiên lại nhìn về phía mình, tim khẽ rung một cái, ngay cả ánh mắt cũng lạc đi mấy phần. Khi gặp ánh mắt anh trái tim Lạc Hiểu Nhiên nặng nề giật một cái.
Bất chợt cô cho rằng mình nhìn lầm rồi... Bởi vì cảm giác đó không thật, chẳng qua chỉ một cái chớp mắt anh đã khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng không quen.
Tựa như những gì anh và cô đã từng có với nhau đều là một giấc mộng mà thôi, thật sự chỉ là một giấc mơ không với tới.
Đại khái tới cuối cùng đã từng nhẫn tâm khiến người vỡ mộng, là mình, cho nên bây giờ người vẫn luôn ở trong mộng đó cũng là mình.
Lạc Hiểu Nhiên cắn cắn môi, âm thầm hít sâu một hơi, chỉ chốc lát cô lần nữa ngước mắt lên đối mặt với tầm mắt Hoắc Cao Lãng. Cô cười, khóe miệng
་་
cong rạng rỡ, tiến lên một bước nhìn người đàn ông tư thế lười biếng vẫn rất ưu nhã: “ Hoắc tổng, từ thành phố D tới đây, tôi cảm thấy mọi người hẳn kính Hoắc tổng uống mấy ly
Liên quan tới Hoắc Cao Lãng, mấy người trong phòng này sao còn dám tùy tiện lỗ mãng?
Hoắc Cao Lãng vẫn tỉnh bơ, ngước mắt lên nhìn Lạc Hiểu Nhiên, trong mắt vẫn một mảnh yên tĩnh, anh nhìn ly rượu Lạc Hiểu Nhiên đưa tới, môi hơi mím lại một cái, nhíu mi: “Helen phải không, cô thật khách khí, có điều cô đã quen với tiệc rượu rồi sao? Cứ tùy tiện mời rượu tôi như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/3644119/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.