Đón David, Thẩm Ý Hiên liền chở thẳng đến khách sạn đã đặt sẵn, đến nơi đã gần 9 giờ đêm, bên trong Mạc Lâm, Giang Kiêu, Lưu Mẫn. Vừa thấy David bước vào Mạc Lâm và Giang Kiêu cùng lúc xúc động đứng bật dậy liền đến đập tay vào vai David.
- “ Mẹ nó, cậu vậy mà lại dám không từ mà biệt biến mất bốn năm”. Mạc Lâm nói.
- “ Chúng tôi tìm cậu cũng tốn kém không ít định bồi đền thế nào đây”. Giang Kiêu nói tiếp theo.
David cười: “ Tôi vẫn còn lành lặn đứng trước mặt các cậu đây. Làm gì có chuyện không từ mà biệt”.
- “ Tiếng Trung tốt hơn rất nhiều rồi. Bốn năm nay vẫn thường xuyên sử dụng à.” Lưu Mẫn hỏi, trong câu hỏi có chút gì đó dò xét mong chờ.
David chỉ cười, sau đó nói sang chuyện khác: “ Cô làm sao bị cậu ta lừa về”.
- “ David tôi đã nói không phải lừa” Thẩm Ý Hiên phản bác.
David nhìn một lượt liền hỏi: “ Lão Hoắc không đến à.”
- “ Chắc cũng gần đến rồi”. Mạc Lâm hờ hợt trả lời.
Cửa phòng bao, cũng bất ngờ được đẩy ra, một thân ảnh lạnh lùng xuất hiện trước mặt mọi người.
Hoắc Cao Lãng vừa đi vào vừa hỏi: “ lần này, trở về bao lâu”.
“ Chắc khi xong việc sẽ đi”.
Cả nhóm đều ngồi vào bàn, David âm thầm đánh giá Hoắc Cao Lãng, bốn năm không gặp, dường như Hoắc Cao Lãng đã lạnh lùng hơn rất nhiều. Trước kia, vẫn lạnh lùng nhưng vẫn không như cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/3619207/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.