Lạc Hiểu Nhiên tức giận nói: " Hoắc Cao Lãng, anh quá đáng vừa thôi. Hơn một tháng nay, anh trốn tránh em cái gì, em bị bệnh truyền nhiềm hay là dịch bệnh. Hoắc Cao Lãng, cũng chính là anh muốn kết hôn, cũng chính là anh nói ly hôn. Vì cái gì anh đều không bàn qua với em. Cũng chính anh đã từng nói, nơi đây là nhà của chúng ta, vì cái gì hơn một tháng nay nhà anh cũng không về. Còn về thì gặp em liền muốn bỏ đi."
Đôi môi mỏng của anh hơi mím lại hờ hững, đôi mắt lãnh đạm quắc lên nhìn cô.
Lạc Hiểu Nhiên mở to mắt nhìn anh: " anh nói đi, là vì cái gì anh đều không có hỏi ý em.".
Hoắc Cao Lãng không nói nhiều, nóng nảy nói: " Đi ra".
- " Em không đi". Lạc Hiểu Nhiên sống chết vẫn đứng ở trước mặt anh: " nếu anh đi em liền đi theo anh".
Ánh mắt anh ngưng đọng dừng trên khuôn mặt cô. Anh lạnh lùng nhìn cô: " Lạc Hiểu Nhiên, cứ dây dưa thế này có gì tốt, việc gì cô phải bất chấp như vậy".
" Hoắc Cao Lãng, anh là chồng của em, em muốn chồng mình ở lại nhà, thế được gọi là dây dưa sao?. Hoắc Cao Lãng, anh nên nhớ một ngày chưa ly hôn, thì một ngày em còn là vợ anh, mà nghĩa vụ của chồng là phải ở bên cạnh chứ không phải trốn tránh bỏ mặc em"." Sẽ rất nhanh thôi tôi sẽ không còn là chồng cô nữa". Anh lãnh đạm nói: " đơn ly hôn đó nếu cô không ký, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/3617018/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.