Kiều Khả Mỹ tự sát, khi Lạc Hiểu Nhiên biết đã là mười ngày sau. Cô đang trong phòng làm việc thì điện thoại reo, nhìn số do dự một lúc cô mới bắt máy.
Bà ta hẹn cô ở một quán trà.
Giang Uyển đi thẳng vào phòng bao ngồi xuống đối diện cô, cặp mắt kia nhìn vào cô chứa đầy hận ý không thèm che giấu.
- " Khả Mỹ tự sát". Bà ta nhếch mệng nói ra, thái độ lành lạnh.
Lạc Hiểu Nhiên thở ra một hơi, hầu như khó có thế tin được mà nhìn vào bà ta, không khỏi cảm thấy đáng tiếc thay cho Kiều Khả Mỹ.
-"Bởi vì cô." Giang Uyển oán hận nói ra, hận không thể giáng cho cô một cái tát.
Lạc Hiểu Nhiên theo bản năng mà lui người về phía sau một chút, bởi vì cô sao? Vì cái gì mà muốn đẩy trách nhiệm cho cô đây? Chỗ này cô thật sự là nghĩ không ra.
Lạc Hiểu Nhiên cắn răng: " Kiều phu nhân, Kiều Khả Mỹ tự sát thì liên quan gì đến tôi. Ai làm cô ta tự sát, thì bà đi tìm người đó. Tôi tự thấy mình không có bản lãnh làm cô ta tự sát vì tôi".
-" Cô..." Giang Uyển giận run người, đứng bật dậy dang tay tán cho Lạc Hiểu Nhiên một cái tát, nghiến răng nói:
"hạn người như cô đúng là không biết xấu hổ."
Lần này, Lạc Hiểu Nhiên không kịp né, đã lãnh trọn một cái tát, cô ngỡ ngàng đưa tay lên sờ má của mình, cô phẫn nộ cười một tiếng: " hạn người như tôi".
Lạc Hiểu Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/3616980/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.