Chương trước
Chương sau
Lúc Lạc Hiểu Nhiên quay trở về phòng làm việc, trong phòng tất cả mọi người đang tập trung làm việc của mình.

Chỉ có một mình Khương Hà Đồ nhanh mắt nhìn thấy cô bước vào liền tiến đến hỏi thăm.

" Chủ tịch có làm khó em không"." Dạ, không ạ. Chủ tịch chỉ hỏi một chút việc cơ bản, đưa em một phần tài liệu, kêu em nói trọng tâm một lần".Lạc Hiểu Nhiên không nghĩ mình nói dối trơn tru như vậy, trong lòng âm thầm xin lỗi Khương Hà Đồ " Anh Khương ơi em cũng không muốn như vậy đâu".

- "ừm, không sao là tốt rồi, mau vào làm việc đi".

Lạc Hiểu Nhiên đi đến bàn làm việc thì máy tính đã được lắp xong và đã được khởi động từ lúc nào.

" Hiểu Nhiên, hôm nay là ngày đầu tiên em đến, làm quen với những việc cơ bản trước đã." Khương Hà Đồ đem từ trên bàn của mình đến một quyền sổ tuyên truyền, chỉ vào địa chỉ trang web trên đó, "Đây là trang web chính thức, em làm quen trước đi, ba ngày sau, anh sẽ dẫn em đến tổ dự án, chính thức giao việc cho em."

Lạc Hiểu Nhiên lập tức gật đầu: "Cảm ơn anh Khương"

"ừm, làm cho tốt vào. Anh không thích lời cám ơn suông đâu"." Dạ, em biết rồi ạ."Lạc Hiểu Nhiên vào chỗ ngồi, cô thao tác trên máy tính một lúc thì nghe Khương Hà Đồ hỏi: " Hiểu Nhiên, em có dùng wechat không".

" dạ, có". Lạc Hiểu Nhiên mau chóng đọc ra một dãy số." được rồi, em chấp nhận đi, anh đưa vào nhóm của bộ phận mình và nhóm của công ty". Khương Hà Đồ cười nói: " hiệu ứng tiểu mỹ nhân đi một vòng vừa rồi, làm cả công ty nháo lên hết rồi, họ buộc anh phải thêm vào nhóm.

- " vâng, em đồng ý ngay đây". Lạc Hiểu Nhiên mở wechat ra lập tức đồng ý Khương Hà Đồ.

Vài phút sau, điện thoại của Lạc Hiểu Nhiên rung liên tục đều là thông báo đến từ wechat cô mở lên, thì tin nhắn từ nhóm công ty dồn dập gửi tới.

Đại loại là "tiểu mỹ nữ đến rồi". Tiếp đến "chào em".

-" chào mọi người, em tên Lạc Hiểu Nhiên, mọi người cứ gọi em làm Hiểu Nhiên là được rồi. Rất vui được làm quen với mọi người". Lạc Hiểu Nhiên lễ phép chào hỏi lại.

" Khách sáo rồi, mọi người cũng rất vui được quen biết em"." Hiểu Nhiên em có bạn trai chưa"." Hiểu Nhiên công ty mình, cầu độc thân bọn anh rất nhiều".Các đồng nghiệp quá phẩn khích, Lạc Hiểu Nhiên vừa vui vừa có chút chịu không nổi.

Khương Hà Đồ hơi nghiêng đầu nhìn cô: " Hiểu Nhiên công ty của chúng ta mức độ thân thiết như người nhà, em không cần phải sợ".

Lạc Hiểu Nhiên gật đầu, nghi hoặc nói: " giờ làm việc mà mọi người nhốn nháo như vậy, không sợ bị phát hiện sao".

- " không sợ, mấy lãnh đạo lớn họ hơi đâu quản lý những chuyện vặt vãnh này, họ đòi hỏi tính chất công việc bọn anh làm có tốt, có đạt chỉ tiêu hay không thôi, những chuyện này đều là việc ngoài mắt của họ". Khương Hà Đồ giải thích cho cô nghe.

Lạc Hiểu Nhiên gật gật đầu, sau đó liền gõ lên hộp thư: " em có bạn trai rồi".

" Hoa đã có chủ rồi sao"."Tiếc thật đấy, tôi muốn đập chậu cướp hoa có được không"." Tôi đi khóc một chút đây".Lạc Hiểu Nhiên đọc tin nhắn đen mặt, ông chủ bọn anh mà biết bọn anh công khai đập chậu cướp hoa thế này, liệu cái các anh có còn tồn tại ở công ty này không?.



- " Hiều Nhiên, khi nào tình cảm của cậu không được tốt, thì nhớ cho tôi cơ hội đó nhé. Tôi đã cược trước rồi".

Trong nhóm cứ nhộn nhịp, đọc đến câu này lưng Lạc Hiểu Nhiên đột nhiên túa mồ hôi lạnh, câu nói này nghe quen lắm, cô đành bấm vào ảnh đại diện xem tên chỉ để một dòng chữ tiếng anh, nhưng ảnh thì cô biết là ai rồi,

Vu Ngạn, cậu ta cũng thực tập ở đây sao?.

Có người thấy câu nói của Vu Ngạn liền nói: "cậu thực tập sinh cậu định vớt tay trên của bọn anh à, phải kính lão đắt thọ chứ".

Ngón tay Lạc Hiểu Nhiên cứ lượn lờ trên màn hình điện thoại, cô đọc cuộc đối thoại không có ý định trả lời.

" Lạc Hiểu Nhiên là bạn cùng trường của em, em từng tỏ tình với cậu ấy, các anh đừng hiểu lầm"." Hiểu Nhiên, em đâu rồi."Lạc Hiều Nhiên nhanh lẹ bấm lại: "em đây ạ, thật ra em đang học việc, hiện giờ không thể trả lời tin nhắn mọi người. Em xin lỗi".

Vừa định tắt điện thoại, liền nhìn thấy thông báo, cô tiện tay mở ra coi, thấy có một lời mời kết bạn. Mở ra coi không ai khác là Vu Ngạn, cô phân vân không biết có nên đồng ý hay không.

Cô nghĩ một lúc, quả quyết quyết định vờ như không nhìn thấy, nhấn vào ô "x" của lời mời kết bạn.

Một thông báo tin nhắn đến, cô mở ra xem là Hoắc Cao Lãng: " làm việc có ổn không".

Lạc Hiều Nhiên: " em cũng chưa làm việc, chỉ tìm hiểu trang wed của công ty thôi".

Hoắc Cao Lãng: " ừm, mới đến đã tạo được hiệu ứng mỹ nữ rồi, em không muốn đi làm nữa đúng không?".

Lạc Hiểu Nhiên: " anh làm sao biết được, anh theo dõi em".

Hoắc Cao Lãng: " anh cần làm mấy việc dư thừa này sao?. Anh có phải nên suy xét lại việc cho em đi làm".

Lạc Hiểu Nhiên: " em không biết anh đang nói cái gì. Em phải làm việc đây".

Hoắc Cao Lãng: " bà xã, anh thấy năng lực giả ngốc của em càng ngày càng giỏi."

Lạc Hiều Nhiên: " nếu giỏi thì phải nên phát huy phải không".

Hoắc Cao Lãng: "em ở đó mà đắc ý".

Lạc Hiểu Nhiên đọc tin nhắn mà mỉm cười, sau đó tắt máy bỏ vào túi xách. Cô tiếp tục làm việc của mình. Hiệu ứng chào đón cô cũng không quá lâu, trong nhóm cũng đã im lặng.



Buổi trưa cũng đến, Lưu Hiểu và Lạc Hiểu Nhiên sánh bước đi xuống nhà ăn của công ty. Vừa đi Lưu Hiểu vừa nhỏ giọng hỏi: " ông xã nhà cậu, đồng ý để cậu thực tập ở đây sao". Lúc này Lưu Hiểu vẫn chưa biết được ông chủ của công ty này là Hoắc Cao Lãng, cô ấy vẫn cứ đinh ninh trong đầu đây là nơi Lưu Mẫn sắp xếp, hoàn toàn không biết là Hoắc Cao Lãng sắp xếp đề Lạc Hiểu Nhiên và cô ấy thực tập cùng một nơi.

Lạc Hiều Nhiên ánh mắt ngờ vực nhìn Lưu Hiểu, biểu cảm trên mặt Lưu Hiểu làm cho Lạc Hiểu Nhiên khẳng định được Lưu Hiểu hoàn toàn không biết được ông xã nhà cô là chủ ở đây.

Lạc Hiểu Nhiên cũng không có ý định giấu đành nói nhỏ vào lỗ tai Lưu Hiểu. Nhưng thật sai lầm cô vừa dứt lời

Lưu Hiểu liền hét lên "cái gì" một tiếng thật lớn đúng lúc hai người vừa bước vào nhà ăn thu hút không ít ánh nhìn.

Lạc Hiểu Nhiên hoảng hồn đưa tay lên bịt miệng Lưu Hiểu lại, sau đó áy náy nhìn mọi người.

Lạc Hiểu Nhiên nhỏ giọng nói: "cậu be bé cái miệng lại giúp mình".

- "cậu nói thật không." Lưu Hiểu vẫn không tin hỏi lại lần nữa.

Lạc Hiều Nhiên thở dài gật đầu: " đi lấy thức ăn trước đã".

Trên bàn ăn Lưu Hiểu vừa ăn vừa nói: "chẳng trách giấy báo thực tập lúc đầu của mình báo là đến Hoắc Thị nhưng đến gần ngày thì có giấy báo gửi tới đổi lại ở đây, mình cũng ngờ vực, mình nghĩ là do chị mình sắp xếp.

Hiểu Nhiên cuối cùng là ông xã nhà cậu sắp xếp cho bọn mình".

Lạc Hiểu Nhiên nhai hết cơm trong miệng rồi nói: " mình cũng không biết, hồm nay mình cũng mới biết được anh ấy là chủ ở đây.".

- " Hả". Lưu Hiểu như nghĩ ra gì đó nói: " Hiểu Nhiên không phải xảy ra chuyện gì chứ".

" Là sao". Lạc Hiểu Nhiên khó hiểu hỏi.Lưu Hiểu đơn giản giải thích: " cậu không thấy có cái gì đó không đúng lắm sao. Hoắc Cao Lãng là thái tử của

Hoắc thị không ai không biết, nếu để cậu đi thực tập đáng lẽ phải để cậu làm ở đó, đặt cậu trong tầm mắt, đùng một cái anh ấy lại là ông chủ ở nơi này, mà theo mình được biết, cồng ty này gần đây mới được lên sàn chứng khoán.".

Nghe Lưu Hiểu luyên thuyên nói, Lạc Hiểu Nhiên như hiểu ra, vừa rồi gặp anh, cô cũng không có kịp suy nghĩ nhiều. Bây giờ có nhiều chỗ không đúng lắm, cô ậm ự: " cậu nói mình mới thấy không đúng lắm. Có cơ hội mình hỏi anh ấy".

- " ừm, ăn cơm đi".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.