Hoắc Cao Lãng buông tha cho Lạc Hiểu Nhiên đã là một tiếng sau.
Lạc Hiểu Nhiên mệt mỏi thiếp đi trong lòng anh, nhìn người con gái vì kích tình mà cả cơ thể đỏ ứng mệt mỏi thiếp đi trong lòng mình, anh hài lòng cười nhẹ. Anh đưa tay lên vuốt nhẹ má cô, anh thều thào: “ Lạc Hiểu Nhiên, tôi thấy hình như tôi đã thích em mất rồi”.
Anh nằm cùng cô thêm một lúc, anh cúi đầu hôn lên trán cô giúp cô vén chăn, sau đó quay người xuống giường đi thẳng vào nhà vệ sinh, khoảng hai mươi phút sau anh đi ra, anh nhìn về phía giường, trên giường có lẽ cô ngủ không được yên ổn, chân mài nhíu chặt lại, bàn tay để ngoài chăn có lúc lại run lên.
Hoắc Cao Lãng nhanh chóng đi nhanh về phía giường, gương mặt cô lúc này đã rịn mồ hôi và nhợt nhạt, nhìn cô như vậy anh liền ngồi xuống gọi cô: “ Lạc Hiểu Nhiên, tỉnh dậy”.
Không thấy cô có động tĩnh gì, anh đưa tay lên sờ trán cô, rất nóng, cô bị sốt rồi, anh như nhớ đến gì đó gương mặt bỗng chốt trở nên lạnh lùng tột độ khẽ chửi thề một câu.
Hoắc Cao Lãng nhanh chóng lấy điện thoại gọi đi, bên kia không có ai bắt máy, anh kiên nhẫn gọi thêm một lần nữa, cuối cùng bên kia cũng bắt máy anh nhanh chóng nói vào vấn đề chính: “ có người bị sốt, đến đây nhanh lên”. Không đợi bên kia trả lời liền cúp máy.
Để điệnn thoại sang một bên, anh liền thay cho cô một bộ quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/2583328/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.