Thời điểm Hoắc Cao Lãng nhận được điện thoại của bà cụ Hoắc là ba ngày sau.
Trong một căn phòng rộng lớn, anh vừa mới tắm xong trên người chỉ có duy nhất một chiếc khăn màu trắng quấn quanh hông, anh nhìn chiếc điện thoại trên tay khẽ cười, không nhận cuộc gọi liền, mãi đến cuộc thứ ba anh mới chậm rãi bắt máy: “ có chuyện gì”.
Bên kia không biết nói gì, anh chỉ trả lời vỏn vẹn hai chữ: “ không về”. Liền cúp máy, ném chiếc điện thoại lên giường anh bắt đầu thay quần áo.
Nhà họ Hoắc lúc này quản gia Trần đang báo cáo lại: “ cậu chủ nói là không về”.
Chưa kịp thắt cà vạt điện thoại lại reo lên một lần nữa, anh một tay nhận điện thoại, một tay ấn nút trên tường rèm cửa tự động mở ra.
- “ tôi đã nói không về”. Một tay anh bỏ vô túi quần thong thả nói, bởi anh biết rõ lần này là người anh cần gặp.
- “ bà nội gọi con cũng không về đúng không”. Bà cụ Hoắc bên kia lên tiếng, giọng nói rõ ràng là không tốt.
Bên này anh hờ hững nhếch khoé môi: “ bà nội tìm con có việc gì”.
- “ quay về rồi nói”. Bà cụ Hoắc cố nén cơn giận, những chuyện xảy ra ở thành phố D gần đây, không cần nói bà cũng biết là đứa cháu của mình làm ra.
- “ con bận lắm, bà nội nói qua điện thoại”.
- “ Hoắc Cao Lãng”. Bà cụ Hoắc gọi tên anh “ con bận lắm sao, những việc xảy ra với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/2583179/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.