Lạc Hiểu Nhiên trợn mắt nhìn anh trơ mặt nói, cô xì một tiếng: “ bà cũng đâu phải của anh”.
Hoắc Cao Lãng cười cười nói: “ tương lai sẽ là bà của anh, vậy được không?”.
- “ không”. Lạc Hiểu Nhiên chu môi lên trả lời.
Hoắc Cao Lãng chỉ cưng chiều nhìn cô.
Bà ngoại nhìn Lạc Hiểu Nhiên thì khẽ lắc đầu nói: “ Hiểu Nhiên không được như vậy”.
Lạc Hiểu Nhiên liền cúi đầu lẩm bẩm nói: “ con vào phòng thay đồ”. Nói xong liền quay người đi.
Bà ngoại và Hoắc Cao Lãng nhìn theo bóng dáng Lạc Hiểu Nhiên thì hai người liền nhìn nhau cười nhẹ.
Buổi tối Hoắc Cao Lãng sắp xếp ở phòng của Lạc Hiểu Nhiên.
Lạc Hiểu Nhiên cùng bà ngoại chuẩn bị cơm tối xong, bà ngoại liền nói: “ con đi gọi Tiểu Lãng ra ăn cơm”.
- “ Dạ”. Dứt lời liền quay lưng đi.
Cốc….cốc…
Cô gõ cửa mấy lần vẫn không có động tĩnh, cô kiên nhẫn gõ thêm hai lần nữa.
- “ Cao Lãng, Cao Lãng.”
Vừa gõ vừa gọi cũng không có động tĩnh gì, cô đẩy tay nắm cửa thì không có khoá, cô tò mò đẩy nhẹ cửa vào, vừa mới hé cửa liền bị một lực mạnh kéo vào, cô hoảng hốt chưa kịp la lên đã bị một bàn tay che miệng lại.
Thật ra Hoắc Cao Lãng vẫn luôn đứng ở trước cửa, anh chỉ là đang chờ đợi cô đẩy cửa bước vào thôi, không ngoại dự đoán của anh, cô không thấy anh trả lời cũng đẩy cửa bước vào anh liền kéo cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/2583155/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.