"Em rất phiền. Nhưng tôi nguyện được phiền cả đời vì em."
Tâm trạng đang man mác buồn của Mẫn Nam sau một câu này liền trở nên phức tạp. Chẵng lẽ là vì đã quá quen sự lạnh nhạt của anh đột nhiên phải đối mặt với một tính cách hoàn toàn khác, lãng mãn hơn, ngọt ngào hơn và quan trọng nhất là không giống anh lúc bình thường hơn, cô có chút không phản ứng kịp tiết tấu này.
Đột nhiên bé con trong bụng đạp một cái, cô theo thói quen xoa nhẹ, hành động này vừa hay lọt vào mắt anh. Đáy mắt Phong Triết sáng rực, giống như được thay thế bằng hai ngôi sao sáng lấp lánh. Lần đầu tiên được làm ba, sao có thể không cảm thấy tò mò chứ?
Anh quỳ một chân xuống đất trước mặt cô, không chần chừ áp tai vào bụng cô khẽ thì thầm: "Bé con, là con vừa đạp à?"
Tinh linh nhỏ bé đạp thêm lần nữa thể hiện sự tồn tại của mình ở đây. Phong Triết vui vẻ cười ngẩng đầu lên nhìn cô: "Tiểu Nam, nó vừa đạp này." Sau đó lại cúi đầu nói chuyện với bé con: "Ba nói con, nhất định phải ngoan ngoãn. Nếu con dám làm vợ của ba mệt, đợi đến lúc con ra đời xem ba có đánh con không nhé? Nhớ kĩ đấy."
Tuy cô mang thai không bị ốm nghén như những sản phụ khác nhưng tinh thần vẫn luôn vì anh mà trở nên không tốt. Bên cạnh đó cơ thể cô rất hay bị mệt, không có sức lực. Mỗi lần thấy cô như vậy, tim anh tựa như bị ai đó bóp chặt tới nghẹt thở. Khó chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-mot-giac-mong/1506446/chuong-29.html