Chương trước
Chương sau
Tôi đi vòng quanh nhà 2 lần rồi chào cô ấy và đi về, bước ra cửa, thứ đập vào mắt tôi phía đối diện là một cái cây to, có vẻ tuổi thọ của nó cũng lên đến mấy chục năm, nơi đó cô ấy thuê tận dụng làm chỗ đậu xe vì tán cây cũng khá to, nhưng trên cây tôi thấy có mấy âm hồn đang trú ngụ ở trên, tôi dặn dò Ngân phải cúng kiếng cẩn thận và không quên chỉ cô ấy cách cúng cũng như bài cúng sao cho đúng, xong xuôi mọi việc tôi mới an tâm ra về. Tôi với Ngân cũng không thân lắm nhưng vì được nhờ nên cũng không ngại giúp một phần.

Trên con đường quen thuộc đó, tôi đi dạo quanh bờ hồ gần công viên, tôi cần suy nghĩ cách giải phần ngải còn lại trong người con gái ông Trương ra sao, vì để lâu nó sẽ hút dương khí của cô bé. Hoàng hôn chiều tà ở đây thật đẹp, ánh nắng nhẹ xen chút đỏ hồng của mặt trời phản chiếu xuống mặt hồ khiến khung cảnh càng trở nên yên bình, tôi ngồi trên thảm cỏ nhìn về hướng mặt trời lặn, có lẽ đã lâu rồi tôi mới có thể nhìn thấy khung cảnh này. Bỗng nhiên có một ai đó bước đến và ngồi bên cạnh tôi

- Thật yên bình nhỉ, bé An!

Đó là Hải Vũ, không biết là cố tình hay chỉ là sự trùng hợp nhưng đây là lần thứ 2 chúng tôi tình cờ gặp nhau tại công viên này, tôi chỉ gật đầu và thở dài một nhịp. Thấy tôi không trả lời, anh lại nói tiếp

- Có những lúc anh cảm thấy thật mệt hỏi, hay những lúc bế tắc trong cuộc sống anh liền đi dạo, ngắm nhìn bầu trời và hít thở không khí trong lành ở đây. Có như vậy anh mới cảm thấy thoải mái và dễ chịu phần nào.

Anh ngước nhìn bầu trời, thở dài một hơi rồi nói tiếp

- Có lẽ tình trạng bây giờ của em có một phần giống anh, có những chuyện phải tự bản thân trải qua mới biết mk có thể hay không, có những lúc phải tự mk nghĩ cách, tự mk tìm hiểu để đưa ra đáp án cho câu hỏi đó.

Tôi chỉ ừ nhẹ rồi không nói gì, chúng tôi rơi vào những dòng suy nghĩ của bản thân, có lẽ Hải Vũ nói đúng, phải tự mk tìm hiểu, tìm cách để giải quyết vấn đề.

- Em có vẻ là người cẩn trọng nhỉ, hay là không thích nói chuyện với anh?

Tôi vẫn quẩn quanh trong đống suy nghĩ của mk, một lúc sau tôi mới định hình lại và trả lời

- À không, em đang suy nghĩ về những gì anh vừa nói, tự mk trải qua mới biết câu trả lời. (anh gật đầu cười nhẹ rồi lại nói tiếp)

- Không hiểu sao anh luôn có cảm giác như chúng ta đã gặp nhau từ rất lâu rồi, cho tới lần đầu tiên chúng ta gặp nhau rồi lần đầu anh biết tới em, anh luôn muốn được trò chuyện cùng với em… (tôi quay sang khẽ chau mày nhìn anh),anh biết, có lẽ em bận nhưng nếu rảnh anh với em có thể đi dạo ở công viên này được không.



- Em không hứa nhưng nếu có duyên thì mk lại gặp nhau mà anh.

Tôi không biết anh là con người như thế nào, nhưng có vẻ anh rất thân thiện, hay quan tâm và giúp đỡ người khác, anh kể về công việc của anh, những rắc rối anh gặp phải và anh đã vượt qua như thế nào, anh động viên và cho tôi lời khuyên. Tôi có cảm giác như anh có thể đọc thấu nội tâm tôi vậy, tôi không biết con người này có thể tin tưởng hay không vì trước kia, quá khứ tôi có một sai lầm nên hiện tại việc tin tưởng một người đối với tôi thật là khó. Sau một hồi chúng tôi tạm biệt rồi ai lại về nhà nấy, tôi ôn bài cho buổi thi cuối cùng ngày mai để chuẩn bị nghỉ hè.

Thời gian trôi qua thật mau, mới thoáng chốc tôi đã kết thúc một năm học, tôi đã quen hơn với môi trường sống ở đây, con người thân thiện và những người bạn mới. Tôi có hẹn với ông Trương cho buổi gặp mặt ngày mai, tôi cần biết lịch trình của ông ấy như thế nào vì theo phán đoán chắc chắn cô bé đó đã đụng phải ngải hoang.

Sáng hôm sau, tôi mang theo ít dụng cụ rồi qua nhà ông Trương, ông đưa tôi đến chỗ cả nhà du lịch, vừa đi vừa kể tôi về lịch trình chuyến du lịch của gia đình, giữa đường có dừng lại đôi chút, tôi xuống xe tiến lại gần bụi cây xa xa. Đây là huyết xà, một trong những loại cây được nuôi bằng máu chuyên giúp đỡ những người bị bệnh liên quan đến độc rắn. Tôi không ngờ lại có thể gặp nó ở đây, có lẽ chủ trước của nó đã qua đời, không ai chăm sóc nên linh khí yếu hẳn, tuy không ảnh hưởng đến tính mạng nhưng chí ít cũng lấy đi phần nào dương khí của động vật tiến gần lại nó. Tôi cảm thấy có gì đó đang dạo rực trong người, không lẽ là linh khí lạ trước đó đã hòa vào người tôi.

Tôi đưa tay lại gần bụi cây, một linh khí vừa lạ vừa quen thuần khiết chạy vào cơ thể tôi, thoáng chốc một khung cảnh hiện ra trong đầu. Một người đạo sĩ cầm theo chậu cây, chạy qua nơi đây, hình như người đo bị trúng độc, bước đi loạng choạng, một hồi vấp phải rễ cây rồi ngã nhào đè lên chậu cây, lúc sau có mấy người đuổi đến, thấy ông ấy bất động không còn thở nên họ cũng rời đi. Tôi chỉ thấy được phần linh lực cũng như một phần linh hồn thuần khuyết của vị đạo sĩ đó được đưa vào cây huyết xà, giúp nó thanh tẩy hoàn toàn oán khí.

- Này cậu, cậu có sao không?

Tôi nghe văng vẳng bên tai tiếng ai đó gọi mk, tôi thoát ra khỏi ảo cảnh thì thấy ông Trương đang đứng gần tôi

- Có chuyện gì vậy, tôi thấy cậu nhìn bụi cây đó một hồi đứng bất động, tôi lo quá nhưng có gọi mấy thì cũng không thấy cậu trả lời, không biết có vấn đề gì không.

- À không có gì đâu, chúng ta về thôi.

Tôi cúi xuống bứt một ít lá cây mang về, tuy có chút thắc mắc nhưng ông ấy vẫn làm theo lời tôi.

- Có đi tiếp không cậu oi?



- Dạ thôi, chúng ta về được rồi.

Trước kia thầy có nói về huyết xà, nó là một loại linh thảo mọc sâu trong vách đá cách mực nước biển hơn 2000m, vì là thảo dược đất trời nên hội tụ đủ tinh hoa linh khí, rất khó trồng, chỉ khi là bậc chân tu mới có thể dùng linh khí, thanh tẩy máu của bản thân mới có thể nuôi được huyết xà. Có linh tính nên có thể nhận chủ nhân nhưng tại sao nó lại bám lấy và cắn nuốt dương khí của con người thì tôi không thể hiểu.

Về đến nhà, tôi nói với ông Trương đun lá huyết xà, linh đàm, ngải cứu, vỏ quế, để cô bé xông và ngâm mk trong đó trong vòng 1h. Lúc đó tôi cũng đi chuẩn bị ít vật dụng để giải phần bùa còn lại trong người cô bé.

Thời gian điểm đúng 6h tối, tôi để cô bé ngồi giữa vòng tròn hình lục giác, xung quanh là 6 cây đèn cầy, trên tay cô bé cầm một cây, trước mặt 2 cây. Tôi đọc chú tiến hành nghi thức, “thiên địa càn khôn, khai trận”, để đảm bảo không có sự cố xảy ra, tôi bảo người nhà ông Trương vào nhà hết, ngoài này chỉ còn tôi và cô bé, để tránh nó chạy thoát cần bố trí trận pháp trước rồi mới tiến hành. Tôi lấy lá bùa truy tung ra, vừa vẽ vừa đọc chú.

Tiếp đến là lấy bát máu gà tưới xung quanh vòng tròn, vừa đi vừa đọc chú sao cho không chảy đứt đoạn, số máu trong bát còn lại tôi để trên bàn phép, khi hai điểm tiếp xúc nhau tạo một vòng tròn sáng thì bên trên đỉnh đầu cô bé xuất hiện một hình nhân, làn khói đó bay ra tiến lại bát máu gà trên bàn phép, tôi ra hiệu cô bé dập tắt ngọn đèn cầy trên tay và ngồi im k phát ra tiếng động, khi uống hết máu trong bát nó bay trở lại người cô bé, tôi bắt ấn tạo kết giới ngăn cách nó với cô bé.

Lúc này nó biết không thể vào người cô bé được nữa nên tan ra, nhờ có lá bùa đc hòa vào bát máu nên nó có đi đến đâu thì nơi đó đều phát ra luồng khói màu đỏ, nó bay vòng vòng xung quanh thiên địa trấn, biết không thể thoát ra được nên đã tụ lại một chỗ, tôi tụ linh lực tập trung chân hỏa vào kiếm, chém một đường vào nó, bấy giờ nó hét lên một tiếng rồi tan biến. Vậy là coi như xong, tôi dọn dẹp mọi thứ, cô bé cũng được đưa vào nhà nghỉ ngơi, tôi nhấp chén nước rồi nói

- Đó là trùng sa nhân, một loại tà vật được con người luyện ra nhằm điều khiển người khác, khi mà người dính loại tà vật này không chịu sự khống chế thì cơ thể sẽ dần chết theo cách đau đớn nhất, còn huyết xà nó đã thanh tẩy một phần tà khí trong cơ thể cô bé nếu không cô bé đã chít trước khi gặp tôi rồi.

- Cậu có biết người hại con gái tôi là ai không? (ông Trương nóng lòng hỏi)

- Tôi chỉ biết đó là một người nữ, đứng tuổi, cũng có vẻ thân quen với nhà ông lắm,… còn cụ thể là ai thì tôi không nói được. Nhưng tôi nhắc ông điều này, kệ họ, những gì họ làm thì họ chịu, ông không cần phải tìm cách hại lại người ta gì hết… còn con gái của ông như vậy là ổn rồi. (tôi lấy trong túi ra một lá bùa bình an bảo mệnh và đưa cho ông Trương). Ông cầm lấy, đánh sợi dây chuyền rồi đưa bé con nhà ông đeo, nếu lá bùa này cháy hoặc sợi dây chuyền có bị đứt thì con gái ông đang gặp nguy.

- Lá bùa này có tác dụng gì vậy cậu?

- Chỉ đơn giản là bùa bình an, bảo vệ thân chủ tránh những thứ ô uế muốn xâm nhập vào cơ thể thôi. Theo tôi thấy, cô bé này rất có thể sau này sẽ thấy đc người âm, nhưng không sao, họ không làm gì được cô bé đâu.

Xong việc tôi trở về nhà, lúc đi là sáng sớm còn lúc về là tối mịt. Vừa ăn tối xong tôi liền nhận được một cuộc gọi từ số máy lạ. Khi tôi nhấc máy thì giọng ở đầu dây bên kia là một người nữ, cô ấy biết đến tôi qua sự giới thiệu của sư huynh. Tôi thấy giọng cô ấy rất gấp, có vẻ đang lo lắng một điều gì đó, cô ấy kể sơ qua mọi chuyện cho tôi nghe và mong muốn sáng mai tôi qua nhà cô ấy gấp, tôi đồng ý rồi cúp máy. Tôi cần dung hợp linh khí huyết xà với cơ thể và cần lấy bản thể huyết xà về chăm sóc, có như vậy mới đảm bảo linh khí của nó không bị nhiễm bẩn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.