Tôi chỉ gật đầu và dạ dạ cho qua, anh chỉ tay chỗ ghế đá tôi đang ngồi và muốn ngồi cùng tôi, thấy vậy tôi cũng đồng ý. Anh ngồi xuống và chúng tôi bắt đầu nói chuyện
- Anh thật vui khi đọc được tin nhắn của e hôm qua, trước đó a còn tưởng e ghét a nên không đọc tin nhắn cũng không trả lời nhưng thật may không phải vậy. (Anh nhìn về phía tôi vừa cười vừa nói)
- À, do e mới lên đại học nên còn nhiều việc chưa sắp xếp được, lu bu e cũng không đọc tin nhắn luôn (tôi vừa gãi đầu vừa cười nhẹ trả lời)
- Em hay ra công viên này lắm hả (chưa để tôi trả lời anh liền nói luôn),còn anh thì hay ra đây lắm, nhà anh ở xa chỗ này nhưng mỗi lần muốn thư giãn anh liền qua đây, ở đây không khí trong lành lại ít ồn ào.
- À vâng.
Rồi anh lại luyên thuyên một hồi về công việc, về tình trạng hiện tại mà anh cũng không quan tâm rằng tôi có muốn nghe hay không, tôi cảm giác như anh đang mượn tôi để trút đi phiền muộn của bản thân, vậy nên tôi chỉ bất đắc dĩ ngồi nghe câu chuyện của anh. Nói một lúc anh lại quay sang hỏi tôi một số câu chuyện về tôi nhưng tôi chỉ à ừ cho qua, có lẽ anh biết tôi không muốn nói chuyện của bản thân nên anh lại nói chuyện của anh tiếp. Tôi ngồi nghe anh nói hơn 1h đồng hồ, tôi cảm thấy bất lực vài phần và không ngừng phản kháng trong thâm tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-kiep-sau/3553586/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.