*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm sau, Dương Đào một mình đến trường học, bạn cùng lớp với cậu đều đã lên năm ba, còn cậu chậm một học kỳ nên đành phải học lại năm hai.
Người bị vào trại cải tạo trong mắt các bạn học chính là người thuộc giống loài khác, nam sinh không dám trêu chọc cậu, nữ sinh khi trước thầm mến cậu nhìn thấy cậu cũng đi đường vòng, chỉ có Tôn Tiểu Hải là vừa gặp cậu đã kề vai sát cánh hỏi han cuộc sống trong trại, thoạt nhìn thích thú ra mặt.
Tan học về nhà, Dương Đào mới nhớ Lưu Đại Quốc vẫn chưa đưa chìa khóa cổng cho cậu, cậu tháo cặp sách ném vào trong viện, giẫm lên đống gạch trong góc, nhún người nhảy qua đầu tường, đi vào nhà nhìn quanh, không thấy lão đồ tể và em gái, lục lọi hồi lâu không tìm được gì lấp đầy bụng, cậu bèn ra khỏi nhà, đến tiệm mì đầu ngõ thì dừng lại nhìn qua cửa kính, lúc này trong tiệm có rất nhiều khách ăn uống, mâm lớn mâm nhỏ trên bàn bốc hơi nghi ngút.
“Này! Thằng ăn xin kia! Đừng đứng đó, ảnh hưởng tao làm ăn!” Bà chủ xốc rèm lên, xua tay đuổi Dương Đào, thấy bên ngoài lạnh rùng cả mình thì vội vàng quay vào trong tiệm.
Dương Đào hờ hững trước sự xua đuổi của bà chủ, vẫn im lặng đứng đó không nhúc nhích, giống chú cún con bị vứt bỏ, mặc chiếc áo bông bẩn thỉu cũ kỹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hem-sau/2405968/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.