Một ngày cuối Thu nửa năm sau, cuối cùng Dương Đào cũng nhận được chìa khóa nhà mới, đang lúc hân hoan định cùng Cao Tuấn lên kế hoạch trang hoàng thì nhận được cuộc gọi của Lưu Lộ, giọng cô bé qua điện thoại cực kỳ lo lắng, khiến tâm trạng vui vẻ của Dương Đào tiêu biến chẳng còn.
Lưu Lộ nói với Dương Đào, Lưu Đại Quốc bị suy thận nghiêm trọng, tuần nào cũng phải chạy thận, tiền tiết kiệm trong nhà đã dùng hết, bây giờ cuộc sống rất khó khăn, Lưu Lộ mong Dương Đào thanh toán phí chữa bệnh cho Lưu Đại Quốc từ nay về sau, dù cô bé cũng biết hai người là kẻ thù chứ không phải cha con, nhưng vẫn ôm hi vọng đi cầu xin cậu.
“Phải giúp, tuy là con riêng nhưng dù sao em vẫn là con ông ta, đương nhiên phải giúp chứ.” Biết được chuyện này, Cao Tuấn tỏ rõ thái độ, không vòng vo chút nào.
Ban đầu Dương Đào dùng thái độ thương lượng với Cao Tuấn, nhưng trong lòng cậu không hề muốn, đối với cậu, Lưu Đại Quốc là loại người nào? Chẳng dính dáng chút gì đến chữ “Cha”, mà ngược lại, bốn chữ “Kẻ thù giết mẹ” đã khắc sâu vào tim cậu, vì vậy, nghe Cao Tuấn khuyên nhủ phải giúp Lưu Đại Quốc, cậu trút hết oán hận và phẫn nộ trong lòng lên đầu anh.
“Anh nói cái quái gì thế? Đương nhiên phải giúp? Anh quên lão đối xử với em thế nào à? Sao em phải giúp lão? Lão về Ninh Hòa một năm nay có thèm đi tìm em không? Có hỏi han em câu nào không? Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hem-sau/2405942/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.