Chu Hải Mạn thu lại ánh mắt, hít thở sâu liên tục N lần, sau đó giữ bình tĩnh đi về vị trí của mình, người đàn ông cực phẩm đợi cô ổn định chỗngồi, cuối cùng cũng mở miệng hỏi: “Vừa rồi là ai gọi điện cho cô vậy”?
“Một đồng nghiệp, anh ta họ Lưu,tên Mang, Mang trong từquả xoài, Lưu Mang ̣̣̣̣̣,một cái tên rất lạ đúng không?” <trong tiếng Trung 刘芒 phát âm giống lưu manh>
Người đàn ông cực phẩm thở một hơi nhẹ nhõm,vui vẻ cầmlinước trái cây uốnghết, “Quả thật rất lạ, đây đều là nền văn hoá dùng từ rộng nghĩa của Trung Quốc, phải biết rằng trong ngôn ngữ của Mĩkhông có hiệntượng đồng âm không đồng hình này, tên của bọn họ vừa đơn điệu lại không có đặc sắc…”
Chu Hải Mạn tất cả bị anh ta đánh bại, cô không thể không hoài nghi anh ta làm như thế nào để vượt qua 2 năm du học ở Mĩ. trình độ tiếng Anh có phải là quá kém? I và eye không phải là đồng âm sao, còn nữa còn nữa, ý của đơn điệu không phải là không có đặc sắc sao, Có cần phô trương như thế không?
Cuối cúng cũng đến lúc người đàn ông cực phẩm nhân nói xong nhưng lời kinh điển, Chu Hải Mạn mới thở một hơi nhẹ nhõm, cứ tiếp tục như thế này, cô khẳng định ăn không tiêu mất, “bây giờ cũng không sớm nữa, tôi nghĩ anh Trương_ _”
“Cô Chu, hành trình tiếp theo của chúng ta là đi xem phim, cô cảm thấy bộ phim nào đang chiếu hay không?”
“Anh Trương này, ý của tôi là_ _” Chu Hải Mạn đứng lên
“Tôi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-tieu-thu-mat-than/46557/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.