Editor: Cookie Oh
Làm một bàn ăn đều là món Tiết Thiệu Luân thích ăn. Lúc anh trở về, Chu Hải Mạn đang nhàm chán trêu chọc Manhattan, nghe được tiếng nhấn chuông cửa, cô hơi nhíu lông mày, ôm Manhattan đi tới cửa. Cửa mở ra, khóe môi Tiết Thiệu Luân khẽ nhếch lên, nhìn cô. Làm thêm giờ đến tận bây giờ, mệt mỏi nhất định là có, nhưng mỏi mệt hơn nữa cũng không thể che giấu sự vui vẻ, hưng phấn khi anh thấy Chu Hải Mạn, mắt sáng lóe lên giống như những vì sao lấp lánh, trước nay anh luôn là một người đẹp trai.
"Sao lại nhấn chuông cửa, anh không mang theo chìa khóa à?"
Tiết Thiệu Luân vỗ vỗ túi quần hai bên, nháy mắt trả lời: "Đúng là không mang ——"
= =, Chu Hải Mạn thật hết chỗ nói rồi, chìa khóa nhà mình cũng không mang, vậy nếu như không có cô, chẳng phải tối nay anh sẽ ở đầu đường xó chợ rồi sao?
"Đây không phải là bởi vì em có ở đây hay không? Anh thích em ra mở cửa cho anh." Anh đứng đổi giày ở cửa rồi đi tới gần, hai tay vòng qua ôm lấy Chu Hải Mạn, khiến cô bị vây ở giữa mình và vách tường, "Bởi vì anh biết em ở đây, cho nên anh còn lâu mới lo lắng có mang chìa khóa hay không, bởi vì anh biết em nhất định sẽ ở nhà chờ anh về."
Chu Hải Mạn còn chưa có phát biểu ý kiến về lời dỗ ngon dỗ ngọt của anh, còn bị ôm vào trong ngực, Manhattan giãy dụa thân thể như muốn chạy trốn, "Gâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-tieu-thu-mat-than/2764695/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.