Mino nhã nhặn ăn cơm, mọi người trên bàn anh nhìn tôi tôi nhìn anh một hồi, cuối cùng cũng có người nhịn không nổi lên tiếng hỏi: “Trưởng bộ phận à, người mới tới hôm nay là ai thế?”
Mino khẽ nhếch môi, cô ta nuốt miếng cơm trong miệng xuống rồi mới từ tốn trả lời: “Sao vậy?”
“Bây giờ đâu phải là lúc tập đoàn tuyển dụng người mới đâu, đột nhiên có một nhân viên từ trên trời rơi xuống như vậy khiến chúng tôi có chút tò mò, liệu có phải là...” Người đang nói đưa tay chỉ chỉ lên trên: “Có phải trên đó có người không, kiểu như họ hàng thân thích gì đó?”
Mino hơi khựng lại, cô ta để đũa xuống rồi nhìn những khuôn mặt tò mò của đám người xung quanh, cuối cùng lên tiếng: “Nói bậy cái gì vậy, tôi không nghe nói cô ấy là người của ai cả, nhưng mà...”
Vừa nghe thấy hai chữ cuối cùng thì con mắt của đám người lập tức sáng loáng, từng đôi mắt đều nhìn Mino một cách đầy ngóng trông.
Mino nhìn bộ dạng của bọn họ thì nhịn không được mà bật cười, nói: “Thật ra tôi có biết cô ấy, lúc còn đại học cô ấy đã là một nhà thiết kế tài ba cho nên mới được công ty chúng ta “đặc cách” tuyển dụng, cũng coi như có phúc! Được rồi, cô ấy còn nhỏ mà, sau này khi làm việc mọi người chiếu cố cô ấy thêm là được.”
Một câu khiến sắc mặt của từng người trở nên khác nhau, trong lòng ai cũng đang theo đuổi những suy nghĩ riêng của mình.
***
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3128382/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.