“Ơ, trưởng phòng Trương, sao ông không lấy? Hộp này không phải của ông sao?”
Có người sớm không ưa Trương Siêu Văn chèn ép người mới, thấy cô nói như thế thì góp lời: “Được rồi, Trang Nại Nại, cô ăn nhanh đi. Trưởng phòng Trương cho cô đó.”
Trang Nại Nại tươi cười gật đầu: “Vậy phải cám ơn trưởng phòng Trương rồi!”
Đồng nghiệp xung quanh cười ầm lên.
Khuôn mặt Trương Siêu Văn càng đen hơn.
“Được rồi, May vừa chuyển lời của ông chủ xuống, mọi việc cứ từ từ làm, làm không xong thì ngày mai làm, ăn cơm xong là có thể về.” Đồng nghiệp Tô Mi vỗ vai Trang Nại Nại, nhỏ giọng nhắc nhở, sau đó lại nhướng mày với cô rồi cầm túi của mình đi về trước.
Mọi người xung quanh dần dần thu dọn đồ đạc, Trang Nại Nại cầm hộp cơm đi lại chỗ ngồi của mình.
Buổi trưa ăn chưa no, vốn định chiều nay ăn một chút đồ ăn vặt bù vào, nhưng bận rộn tới tận bây giờ, trong bụng cô lúc này đang hát bài “không thành kế”.
Lúc ăn xong ngẩng đầu lên, xung quanh đã không còn bóng người.
Phòng làm việc náo nhiệt ban nãy đã hoàn toàn yên tĩnh, vắng vẻ, khiến người ta cảm thấy hơi sợ.
Trang Nại Nại thu dọn đồ đạc, khóa cửa phòng rồi ra về.
Hôm nay gửi tin nhắn cho Tư Chính Đình, anh không trả lời cô. Có lẽ lúc này anh đã về đến nhà?
Trang Nại Nại cầm điện thoại tra cứu bản đồ các tuyến xe, cô định đón xe buýt về nhà.
***
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3128365/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.