“Phu nhân, thiếu gia và thiếu phu nhân tới, mọi người trò chuyện đi.”
Nói xong liền chạy trốn.
Đinh Mộng Á: “...”
Trang Nại Nại ở trên cầu thang nghe được cuộc nói chuyện lúc nãy, khóe môi nhất thời ngoéo một cái.
Cô quay đầu nhìn Tư Chính Đình, thấy sắc mặt anh vẫn không thay đổi, chỉ là trong mắt hiện lên vẻ bất đắc dĩ. Cho nên, bình thường Đinh Mộng Á có bộ dáng này sao?
Không đúng, rõ ràng năm năm trước bà là một người cao cao tại thượng, dáng vẻ cao quý khinh thường dân nghèo như bọn họ.
Trang Nại Nại cắn môi, hay là sắc mặt chán ghét kia chỉ xuất hiện khi nhìn cô?
Đang lúc cô nghĩ ngợi, Đinh Mộng Á đứng lên, thấy hai người bọn họ mắt bà sáng lên, sau đó bỗng bất đắc dĩ thở dài: “Con trai, có thời gian thì con phải quan tâm lão Lý nhiều hơn, xét theo tuổi tác vai vế, thì ông ấy cũng là chú của con đó.”
Đối với lời nói không theo lẽ thường này của bà, Tư Chính Đình gật đầu: “Đồ mẹ cho con lần trước, con đưa hết cho chú Lý rồi.”
Quản gia: “...”
Rõ ràng tôi đã chạy rồi mà sao vẫn không tha cho tôi? Thưa phu nhân, tôi thật sự không cần sự quan tâm ở phương diện này! (ㄒo ㄒ)
Trang Nại Nại: “...”
Vì sao cô có cảm giác có gì đó sai sai?
Cô xuống lầu, lẽ ra Đinh Mộng Á phải bắt đầu kịch chiến với cô mới đúng.
Nhưng từ nãy tới giờ, cô không cảm giác được chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3128328/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.