Nói xong, ông lại nhìn Trang Nại Nại: “Thiếu phu nhân, cô và cậu chủ đang làm sao thế?”
Trang Nại Nại nghe vậy liền vô cùng xấu hổ: “Không sao cả.”
Quản gia im lặng một chút, rồi hỏi dò: “Thiếu phu nhân, lần trước cô hỏi tôi có thấy một chiếc hộp gỗ nhỏ không, thứ cho tôi mạo muội hỏi một câu, cô đang tìm chiếc vòng tay mà phu nhân tặng cho cô sao?”
Tuy quản gia đã lớn tuổi nhưng vẫn rất tinh mắt, chỉ qua vài việc nhỏ nhặt đã hiểu đã xảy ra chuyện gì. Trang Nại Nại bỗng có cảm giác không biết nên nói gì, bèn khẽ gật đầu.
Quản gia thở dài: “Thiếu phu nhân, cô có biết tại sao cậu chủ lại nổi giận như vậy không?”
Trang Nại Nại nhìn ông.
Quản gia giải thích: “Chiếc vòng tay đó là đồ gia truyền của nhà họ Tư, được bà nội của cậu chủ truyền lại cho phu nhân, bây giờ phu nhân tặng lại cho cô, tức là đã thừa nhận địa vị của cô rồi. Đó là biểu tượng của thiếu phu nhân nhà họ Tư.”
Trang Nại Nại lập tức mở to mắt.
Cô biết chiếc vòng tay có giá trị, nhưng không ngờ lại lớn như vậy!
Chẳng trách Tư Chính Đình lại tức giận như thế, việc này không đơn giản chỉ là một món quà, mà còn là từ chối tấm lòng của anh!
Trang Nại Nại lập tức cảm thấy hình như tội lỗi của mình lại càng lớn hơn.
Cô thở dài, cúi gằm mặt đi lên tầng.
Phải làm thế nào bây giờ?
Cô đang rối rắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3128285/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.