Trang Nại Nại: “…”
Cái tên này chỉ quan tâm Walkman của mình thôi!
Nhưng lúc Tư Chính Đình đi xa rồi, cô mới phát hiện một vệt máu tươi dưới đất.
***
Tư Chính Đình cũng nhớ đến đại hội thể dục thể thao lần đó.
Tay anh cũng chỉ xước một chút, nhưng để Mrs Đinh không lo lắng nên vẫn băng bó lại.
Ngày hôm sau, lúc anh đến trường liền cảm nhận được ánh mắt của Trang Nại Nại đang nhìn chằm chằm vào tay anh.
Vất vả lắm mới hết giờ học, Trang Nại Nại áy náy chạy đến, cũng chẳng quan tâm việc nam nữ khác nhau, cầm lấy tay anh nhìn kĩ toàn bộ một lượt.
Dáng vẻ nghiêm túc đó lại khiến Tư Chính Đình tưởng rằng cô có kiến thức về lĩnh vực này thật, không ngờ cô xem xong lại vô cùng lo lắng mà nhìn anh hỏi: “Sao rồi? Xương cốt không sao chứ?”
Tư Chính Đình: “…”
Tư Chính Đình rất ít khi bị thương, nhất là tay, lại càng được bảo vệ rất kĩ.
Nên lần đó, Tư Chính Đình phải băng bó tay suốt ba tháng mới đỡ dần, Tô Ngạn Bân và Lưu Bính Hàng cũng có ấn tượng rất sâu về chuyện này.
Nhóm bọn họ từ trước đến nay không tham gia hoạt động tập thể bao giờ, mà lần đó…
Trang Nại Nại trách móc bọn họ một tràng rồi chạy đi, khi đó bọn họ vốn định về nhà, nào ngờ Đình Lão Đại đột nhiên dừng chân nói: “Cha mẹ đưa chúng ta đến ngôi trường này học chính là để trải nghiệm cuộc sống.”
Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3128267/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.