Hơn nữa, cô đã lên xe của Tư Chính Đình rồi, vậy bây giờ anh đang ở đâu?
Rượu vang rất đậm đà, nhưng không có cảm giác khó chịu khi say, mà chỉ thấy cả ngưởi bủn rủn kiệt sức.
Cô đưa tay mò loạn xạ trên giường, định tìm điện thoại xem bây giờ là mấy giờ.
Nhưng mò mẫm mãi vẫn không thấy đâu.
Vì thế, cô đành phải vén chăn xuống giường, định bật đèn trần trong phòng lên.
Nhưng vừa xuống cô liền dừng bước, quay phắt lại liền thấy một bóng người đang đứng ngoài ban công.
Trang Nại Nại hoảng sợ, nhưng chợt ý thức được rằng trừ anh ra, còn ai có thể vào căn phòng ngủ này?
Cô liền thấy vui vẻ trong lòng, bước nhanh qua đó.
Mở cửa sân ban công, một luồng không khí lạnh phả thẳng vào mặt khiến Trang Nại Nại giật mình, đầu óc tỉnh táo hơn trong nháy mắt.
Cô ngập ngừng một chút, rồi mới đi đến.
Đêm đã khuya, trên bầu trời thành phố Bắc Kinh những vì sao đã bị sương mù che phủ, chỉ để lại vầng trăng lẻ loi phía chân trời.
Xa xa, hình dáng những ngọn núi như ẩn như biện trong bóng tối, cả thế giới đều vô cùng yên tĩnh.
Trái tim Trang Nại Nại cũng tĩnh lặng theo cảnh vật.
Có mấy lời đã sinh ra ngăn cách, vậy thì nên nói rõ ra.
Cô nhìn về phía trước.
Tư Chính Đình hai tay đút túi quần, mắt nhìn thẳng về phía trước, chẳng biết đã đứng đó bao lâu, dáng người lẻ loi dường như cũng sắp hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3128260/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.