Từ trước đến nay Tư Chính Đình rất ít khi nói chuyện lúc lái xe, bình thường hai người họ cũng không nói gì với nhau, nên đương nhiên Trang Nại Nại làm sao có thể ngờ anh lại đột nhiên nói chuyện?
Mà cô nói như vậy liệu có khiến anh không vui hay không?
Lúc Trang Nại Nại đang bi ai thở dài thì xe dừng lại, cô buồn bực xuống xe mới phát hiện đây một nhà quán ăn gia đình chứ không phải biệt thự nhà họ Tư.
Trang Nại Nại khó hiểu quay đầu lại, thì thấy Tư Chính Đình đang xuống xe, từng cử chỉ của anh cực kì ưu nhã.
Sau đó có người nhanh chóng chạy đến trước mặt anh cung kính chào: “Ngài Tư.”
Tư Chính Đình không chớp mắt đi về phía trước.
Trang Nại Nại vội vàng cúi đầu theo sát phía sau, cô nhỏ giọng hỏi: “Sao lại tới đây? Anh có chuyện gì à?”
Tư Chính Đình: “...”
Tư Chính Đình không trả lời vấn đề của cô mà tiếp tục bước tiếp.
Thiết kế của quán ăn này mới nhìn thì thấy có vẻ vô cùng đơn giản, thế nhưng khi nhìn kỹ thì lại phát hiện, tuy nó không cầu kì nhưng lại lộ ra sự tao nhã lịch sự ở mọi góc độ. Chính giữa đại sảnh được trang trí bằng khung cảnh chiếc cầu trúc bắc qua con sông nho nhỏ, dòng nước trong veo chảy ra từ trong ống trúc khiến ngày mùa hè trở nên mát mẻ hơn, nó khiến thực khách chưa dùng bữa đã cảm thấy cả tinh thần và thể xác trở nên khoái trá.
Bước chân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3128215/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.