Dường như Tư Tĩnh Ngọc cũng không ngờ rằng Trang Nại Nại sẽ kích động như vậy.
Mặc dùm năm đó Trang Nại Nại đã cầm tiền, không thông qua thử thách, thế nhưng bản thân cái chuyện thử lòng này đã là một sai lầm.
Thử hỏi xem, trên thế giới này có bao nhiêu người có thể bàng quan khi đứng trước lợi ích đây?
Huống hồ, năm đó Trang Nại Nại còn quá nhỏ, thiếu kiến thức cho nên không chịu nổi cám dỗ là chuyện quá bình thường,
Chỉ là, nhìn dáng vẻ bây giờ của Trang Nại Nại, Tư Tĩnh Ngọc khẽ nhăn mày. Thường hay nói lòng tự ái của những đứa bé nhà nghèo cực kì lớn, có lẽ cách làm năm đó của mẹ cô đã thật sự tổn thương Trang Nại Nại sâu sắc?
“Chị nói với em chuyện này cũng không phải vì muốn em tha thứ cho mẹ, dù sao ai cũng phải trả giá cho sai lầm của mình! Chị chỉ muốn nói một câu rằng, cho tới bây giờ mẹ chị không hề có ý coi thường em, chị cũng thay mặt mẹ xin lỗi em.”
Một câu xin lỗi thì có thể giúp mẹ cô khỏe lại sao?
Hốc mắt Trang Nại Nại ầng ậc nước mắt, nếu như mẹ cô có thể khỏe lại thì cô nguyện ý tha thứ cho tất cả mọi người.
Trang Nại Nại đứng lên thất tha thất thểu đi ra ngoài, lúc đi tới cửa thì bị gọi giật lại: “Nại Nại.”
Trang Nại Nại quay đầu.
Tư Tĩnh Ngọc xoắn xuýt một lúc mới nói: “Chuyện giữa chị và Thi Cẩm Ngôn, chị hy vọng em có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3128178/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.