Tư Chính Đình không trả lời cô. Trong bóng đêm, phòng ngủ yên ắng chỉ có tiếng hít thở của hai người. Trang Nại Nại mở to mắt chờ câu trả lời của anh. Đợi một lúc lâu, cũng không có tiếng nói chuyện, cô quay đầu sang nhìn thì thấy Tư Chính Đình đã nhắm hai mắt lại.
Ngủ rồi?
Trang Nại Nại bĩu môi, thở dài. Cô trở mình, quay người về phía anh. Trong bóng tối, đường nét của người đàn ông rất kiên nghị, Trang Nại Nại nhìn đến ngẩn người.
Đang ngẩn người, đột nhiên nghe thấy anh nói, “Chờ đến lúc em muốn nói với anh.”
Trang Nại Nại sững người. Cô không ngờ Tư Chính Đình sẽ nói như vậy. Gặp lại sau năm năm, anh luôn châm chọc khiêu khích, thờ ơ, thậm chí là hận cô thấu xương. Cho tới tận bây giờ, cô chưa từng nghĩ sẽ có một ngày, Tư Chính Đình dịu dàng quan tâm cô như thế. Hôm nay khóc nhiều lắm rồi, mà lúc này Trang Nại Nại vẫn cảm thấy vành mắt cay cay.
Cho nên... Tư Chính Đình đang nhân nhượng với cô sao?
Cái phát hiện nho nhỏ này làm cô cảm thấy rất ấm lòng.
Vẫn còn đang xoắn xuýt thì người bên cạnh bỗng nhúc nhích, nặng nề đè lên người cô, “Trang Nại Nại, nếu không ngủ được thì chúng ta làm gì đó đi...”
Lần đầu tiên, Trang Nại Nại chủ động và phối hợp như vậy. Tuy động tác trúc trắc lại dè dặt, lộ ra xấu hổ nhưng vẫn làm cho Tư Chính Đình như điên lên, không khống chế được mà càn quét trên người cô. Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3128161/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.