Không biết tại sao mà trong lòng anh đột nhiên chột dạ.
Nếu như vì chuyện này mà khiến sức khỏe của Trang Nại Nại bị ảnh hưởng thì sau này anh nhất định sẽ áy náy tự trách.
Tư Tĩnh Ngọc cẩn thận quan sát sắc mặt của em trai, sau đó vỗ vai anh một cái.
“Vậy nên đây là tốt cho em đó, chị thật sự là nghĩ cho em mà, em ngàn lần vạn lần không được giận chị đó nha!”
Tư Chính Đình liếc mắt nhìn cô, “Chị học lại phép lịch sự cơ bản đi! Không nghe thấy tiếng mời vào thì đừng có tự tiện vào phòng của bọn em!”
Tư Tĩnh Ngọc lập tức đập hai gót chân vào nhau tạo thành một tư thế chào đúng chuẩn quân đội
“Vâng! Thưa người thừa kế!”
Tư Chính Đình hừ lạnh một tiếng rồi quay vào phòng.
Tư Tĩnh Ngọc le lưỡi một cái với bóng lưng của em trai, sau đó mới đi tới thư phòng. Bởi vì Tư Chính Đình tự học thiết kế, cho nên chỉ có thể nói rằng anh có chút nhận xét và gợi ý về phương diện thiết kế thời trang, chứ đối với thiết kế chính quy thì thực sự anh chẳng hiểu cái gì hết. Vậy nên bản thiết kế của Tư Chính Đình đều là bản vẽ tay, về cơ bản thì vẫn cần Tư Tĩnh Ngọc chỉnh sửa lại. Khi đến thư phòng thì thấy trên bàn làm việc có một phần tài liệu, bên trong là mấy bản thiết kế sơ bộ đã được in ra.
Ui chao?
Từ lúc nào mà em trai cô học được cách dùng mấy phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127998/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.