Trang Nại Nại nói xong rồi đứng lên đi về phía cửa.
“Cố Khuynh Nhan! Cô...”
Sắc mặt của Cố Tinh San đỏ bừng, tức giận đến không nói nên lời, trong thế giới của cô ta mọi người đều là những kẻ giả lả với nhau, đây là lần đầu tiên cô ta thấy một người thẳng thắn đến như vậy.
Ngay khi Trang Nại Nại bước tới cửa thì đột nhiên nghe được giọng nói của Cố Đức Thọ, “Khuynh Nhan, con đi lên!”
Trang Nại Nại dừng bước, cô quay đầu nhìn thấy Cố Đức Thọ đang đứng ở hành lang trên lầu hai. Ông ta nói câu này xong thì nhìn về phía Cố Tinh San.
“Tinh San, đem chút tính toán của con thu lại ngay đi!”
Cố Tinh San đỏ hốc mắt, cô ta chu mỏ nói một cách tội nghiệp.
“Ba! Có phải ba không cần con với mẹ nữa không? Ba chỉ thích con khốn này với cái người mà cô ta gọi là mẹ!”
Giọng điệu này lại lộ ra tình cảm chân thật khiến Cố Đức Thọ sửng sốt, giọng điệu tức giận vừa rồi lập tức trở nên dịu dàng.
“Con nói nhăng nói cuội gì đó?”
“Phải không? Vậy mấy ngày trước ba bay sang nước ngoài chẳng phải để gặp mẹ cô ta sao? Ba, ả đàn bà đó là một người xấu xa! Tại sao ba với Cố Khuynh Nhan cứ mãi không hiểu chuyện như vậy, khiến mẹ của con phải đau lòng!”
Những giọt nước mắt hạt lớn hạt bé trào ra khỏi hốc mắt của Cố Tinh San.
“Biết bao nhiêu năm qua ba với mẹ con vẫn luôn ân ái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127993/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.