Trang Nại Nại: “...”
Rốt cuộc Trang Nại Nại cũng thấy được hình bóng của mình trong mắt đối phương, vừa nãy cô phiền não quá nên vò đầu khiến tóc tai rối bù cả lên. Mà Tư Chính Đình lại là một người thích sạch sẽ, hơn nữa còn có chứng ám ảnh cưỡng chế rất mạnh. Trước đây lúc hai người họ yêu đương thì mỗi lần hẹn hò, anh đều đưa mẫu quần áo trước để cô mặc theo...
Trang Nại Nại nhớ lại thì dường như có cảm giác quay về lúc hai người họ còn học cấp 3, đầu óc rối bù cũng lập tức trở lại xinh đẹp.
Thời gian này là thời gian mọi người đang làm việc, cho nên trên đường cũng không đông, lúc bọn họ về đến nhà họ Tư thì bữa trưa vừa mới được làm xong. Trang Nại Nại cùng Tư Chính Đình ăn trưa cùng nhau, sau đó anh giả bộ đi lên thư phòng lấy một tập tài liệu chẳng quan trọng lắm.
Lúc Tư Chính Đình ra khỏi thư phòng thì thấy Trang Nại Nại đang ngồi trên ban công phơi nắng, bộ dạng như một con mèo đắc ý của cô khiến anh có chút không muốn đi làm.
Đáng tiếc, chiều nay có một hội nghị rất quan trọng, anh không thể không về công ty được.
Tư Chính Đình thả chậm bước chân.
Trang Nại Nại phơi nắng tới buồn ngủ thì đột nhiên nghe được tiếng bước chân phía sau, cô vừa quay đầu lại thì thấy Tư Chính Đình đang đứng đằng xa, hình như anh định ra ngoài.
Chỉ là...
Ánh mắt của Trang Nại Nại rơi vào áo sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127984/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.