Vẻ mặt Tư Chính Đình vẫn không thay đổi chút nào, bộ dáng này làm cho Trang Nại Nại thấy chột dạ. Cô ho khan một tiếng, đang muốn giải thích thì lại nghe thấy anh nói: “Được!”
Trong mắt Trang Nại Nại hiện lên vẻ mừng như điên, nhưng vừa ngẩng đầu lại nghe anh nói tiếp, “Có điều…”
“Có điều gì?”
“Em trả lại anh kiểu gì?”
Trang Nại Nại ước gì mình phun ra một ngụm máu rồi ngất tại chỗ luôn. Làm sao trả ấy à? Đương nhiên là lấy thịt trả?
Cô là vợ của anh, lúc hai người làm chuyện gì gì đó, cũng không phải chỉ có một mình anh thoải mái…
Tròng mắt Trang Nại Nại xoay chuyển, rồi cười ha ha nói: “Tiền lương của em đều ở trong thẻ của anh. Hơn nữa chúng ta là vợ chồng, tính toán cái gì chứ?”
Tư Chính Đình tiếp tục trêu cô, “Lương mỗi tháng của em là tám nghìn, một năm coi như được một trăm nghìn, mười triệu là một trăm năm?”
Trang Nại Nại vô cùng hùng hồn phản bác lại, “Không thể nói như thế, anh nghĩ xem, em cho anh tất cả của em, vậy mà anh cho em chỉ như hạt cát trong sa mạc. Cho nên tính ra là em tương đối chịu thiệt, ôi…”
Tư Chính Đình: “…”
Đã sớm biết cô mồm mép lưu loát, không ngờ lại lưu loát đến trình độ này. Nói cô thông minh lanh lợi, nhưng có đôi lúc lại cô ngốc nghếch chậm tiêu, nói thẳng ra là ngu ngốc. Chỉ là ở một số phương diện lại có chút ma mãnh.
Hơn nữa…
Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127972/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.