Tư Chính Đình rất ít khi nghiêm túc nói chuyện với bà như vậy, cho nên Đinh Mộng Á ngẩn người.
Bà nhìn Tư Chính Đình. Thì ra nó đồng ý gọi con bé lên không phải vì nghi ngờ con bé, mà là vì muốn bà không nghi ngờ con bé.
Nó đã yêu Trang Nại Nại sâu đậm như vậy rồi sao?
Đinh Mộng Á mím môi, vẫn cảm thấy có chút không tin được: “Thế căn nhà…”
“Là con cho cô ấy tiền.” Tư Chính Đình lạnh nhạt mở miệng, cũng không giải thích tại sao phải cho cô tiền.
Đinh Mộng Á “à” một tiếng, sau đó thở dài đứng lên cầm túi của mình, “Mẹ già rồi, sau này sẽ không nhúng tay vào chuyện của công ty nữa, mẹ chờ ôm cháu trai.”
Nói đến đây, bà lại lắc đầu, “Không biết Tĩnh Ngọc lại chạy đi đâu phát rồ nữa rồi, nó không sợ Cẩm Ngôn sẽ khó chịu vì việc này sao?”
Tư Chính Đình không nói gì. Có một số việc, bọn họ không muốn để cho Đinh Mộng Á biết. Cuộc đời này của bà quá đau khổ rồi, bọn họ muốn bà theo đuổi hạnh phúc về già của mình.
Sau khi Đinh Mộng Á rời khỏi công ty, Tư Chính Đình quay về phòng làm việc.
Quý Thần theo sát sau anh đi tới cửa, sắc mặt Tư Chính Đình lúc này đã rất tối tăm, giọng nói mang vẻ tức giận, “Đi điều tra xem rốt cuộc là ai để lộ bản thảo thiết kế ra ngoài, là ai vu oan cho bà chủ?”
Quý Thần đáp vâng.
***
Mino và Lý Lệ từ tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127961/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.