Cố Đức Thọ cuối cùng cũng có vẻ dịu đi.
Lý Ngọc Phượng bụm mặt khóc lớn lên.
Trang Nại Nại cảm thấy mình đã suy nghĩ nhiều.
Lý Ngọc Phượng đột nhiên ra tay dứt khoát như vậy là vì bảo vệ Cố Tinh San.
Bà ta thật sự xem nhẹ cô.
Chuyện bản thảo thiết kế đã đến nước này, cho dù cô cầm bản thảo thiết kế của nhà họ Cố đi tìm Tư Chính Đình giải thích thì anh sẽ tin sao?
Nghĩ tới đây, cô nhếch môi cười giễu.
Trang Nại Nại đứng lên, nhìn Lý Ngọc Phượng và Cố Đức Thọ, “Đế Hào không phải nơi Cố Tinh San muốn vào thì vào. Cho nên chắc chắn bên trong Đế Hào có người phối hợp với nó. Mấy người tốt nhất hỏi cho rõ, có lẽ sẽ giải quyết được vấn đề.”
Lý Ngọc Phượng không nói gì, Cố Đức Thọ gật đầu.
Trang Nại Nại không muốn nhúng tay vào chuyện bản thảo thiết kế nữa.
Trong sạch tự mình biết, đợi Tư Tĩnh Ngọc trở về, mọi chuyện sẽ rõ ràng mà thôi.
Với thủ đoạn và năng lực của Tư Chính Đình, nhất định có thể điều tra ra nội gián của Đế Hào. Còn cô bây giờ… đã biết rõ sự thật, nhưng lại cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Trang Nại Nại ra khỏi nhà họ Cố, thấy xe thể thao của Tô Ngạn Bân vẫn đậu cách đó không xa liền từ từ đi tới.
Ngồi lên ghế sau, cô có cảm giác mệt đến nỗi không còn sức để nhúc nhích ngón tay.
Tô Ngạn Bân hỏi: “Đi đâu?”
Đi đâu?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127895/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.