Trong phòng tạm giam ở đồn cảnh sát.
Ngọn đèn yếu ớt rọi vào người Trang Nại Nại. Cô ôm đầu gối, cuộn mình ngồi trên giường, cơ thể nhỏ nhắn gầy gò, ngay cả viên cảnh sát canh trước cửa nhìn thấy cũng không đành lòng.
Trang Nại Nại ngơ ngác nhìn về phía trước.
Cô chưa từng nghĩ chuyện lại to đến vậy. Cô vốn cho rằng dù chuyện sao chép có ầm ĩ lên, dù cô có bị đổ tội thật thì cũng chỉ bị người ta mắng vài tiếng, tên tuổi bị xấu đi mà thôi. Dù Đế Hào có khởi tố nhà họ Cố thì cũng lắm chỉ đền tiền là xong việc, nhưng bây giờ…
Cô chợt nhận ra rằng mình đã nghĩ mọi chuyện quá đơn giản!
Không biết nếu cô ngồi tù, Cố Đức Thọ và Lý Ngọc Phượng sẽ có cảm giác gì?
Trang Nại Nại siết chặt tay, cơ thể vốn đã cuộn lại càng co chặt hơn, một cơn lạnh vô tận bao phủ cả người cô. Cô bỗng có loại cảm giác như tứ cố vô thân. Cứ như trên thế giới này, ngoài mẹ ra thì chẳng có ai để ý đến cô nữa!
Cô ngước vẻ mặt mờ mịt nhìn về phía trước, rồi cô sẽ bị định tội sao đây?
Nếu cô ngồi tù rồi thì mẹ phải làm thế nào bây giờ? Cố Đức Thọ có chăm sóc cho mẹ không?
Còn nữa… Tư Chính Đình liệu có đau lòng không? Có nhớ cô không?
Chắc là không đâu nhỉ! Dù sao cô cũng nói muốn ly hôn với anh rồi.
Lúc Trang Nại Nại nghĩ đến những điều này thì nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127834/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.