Tâm trạng của Trang Nại Nại bỗng trở nên rất phức tạp.
Nếu anh thật sự yêu cô, tại sao năm năm trước lại không một lời giải thích đã ra nước ngoài? Tại sao cô gọi cho anh mà anh vẫn luôn không bắt máy?
Cô không dám tin vào sự thật này, nhưng nó lại cứ bày ra trước mắt.
“Nại Nại? Đã mở ra chưa?”
Giọng Tư Tĩnh Ngọc truyền đến từ trong điện thoại khiến cô hoàn hồn. Cô vội lấy giấy tờ bên trong ra, tìm được sổ hộ khẩu của Tư Tĩnh Ngọc, chụp cho chị ấy vài tấm rồi gửi qua tin nhắn.
“Em và Chính Đình không sao chứ? Chuyện bản thiết kế là sơ suất của chị, nhưng chị đã giải thích rõ ràng với nó. Chuyện cũng đã qua rồi, Nại Nại, thật sự rất xin lỗi em!”
Lời của Tư Tĩnh Ngọc khiến Trang Nại Nại bỗng ngây ra, “Chị nói cái gì? Chuyện bản thiết kế thật ra đã giải quyết xong rồi sao?”
“Đúng vậy, em vẫn chưa biết sao?”
“Có phải chị… chị đã trở lại Bắc Kinh rồi không?!”
“Đúng vậy, chị bị áp tải về, nhưng chị không trở lại bên đó mà đến chỗ mẹ, chị…”
Trang Nại Nại không nghe rõ những lời sau đó của Tư Tĩnh Ngọc. Cô ngẩn ra, nhìn chăm chăm vào phía trước, có cái gì đó đang cắn xé chui ra khỏi đầu cô.
Chẳng phải anh nói chuyện bản thiết kế vẫn chưa làm rõ nên cô không thể ra nước ngoài sao?
Nhưng rõ ràng… Tư Tĩnh Ngọc đã về Bắc Kinh rồi mà?
Sao anh lại phải nói dối cô?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127732/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.