Câu nói đó khiến tay Tư Chính Đình khựng lại giữa không trung.
Sẽ không tha thứ cho bà ấy… sau đó thì sao?
Sau đó… sẽ ly hôn với anh?
Anh luôn biết mẹ Trang chiếm vị trí rất lớn trong lòng cô. Trước kia, anh đã hiểu lầm cô, cho rằng cô chia tay anh là vì bà ấy nên mới luôn không nhịn được mà tị nạnh với bà ấy.
Nhưng bây giờ anh bỗng vô cùng thấu hiểu cô.
Đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà nghĩ thử, nếu anh đứng trên lập trường của cô, liệu anh có thể làm tốt hơn được bao nhiêu?
Một lúc sau, anh khẽ gật đầu rồi đặt tay lên vai cô, “Nại Nại, không phải là anh muốn bào chữa cho bà ấy. Rốt cuộc là có chuyện gì thì phải tìm được mẹ đã rồi hẵng nói. Trước mắt thì điều quan trọng nhất vẫn là tìm mẹ, đúng không?”
Đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ không cãi nhau, không trở mặt, vì thế Trang Nại Nại rất giật mình, cô nhìn anh thật lâu, cuối cùng mới gật đầu.
Tư Chính Đình dìu Trang Nại Nại đứng dậy, sau đó trao đổi vài câu với Viện trưởng bằng tiếng Anh, rồi nói với Trang Nại Nại: “Viện trưởng nói bọn họ đã báo cảnh sát rồi, nhưng chưa mất tích quá 24h nên cảnh sát vẫn chưa lập án. Có điều, bang Kentucky rất rộng, hơn nữa có rất nhiều người ở nông thôn, vì thế dù cảnh sát có điều tra thì tỷ lệ tìm được cũng không cao. Bọn họ đã đăng tin trên mạng và TV rồi, chỉ cần có người trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127699/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.