Cứ nghĩ đến chuyện này, lòng cô lại quặn lại.
Lúc cô đang tự hỏi thì Tư Chính Đình tiến đến cầm lấy tay cô. Cô muốn rút tay lại, nhưng anh nắm rất chặt không cho cô giãy ra.
“Nại Nại, đứa con này...”
Anh không giỏi biểu đạt, vì thế nói đến đây lại im lặng. Dường như đang suy nghĩ xem nên nói thế nào, lại có vẻ như đang rối rắm không biết làm sao để nói ra được.
Trang Nại Nại lẳng lặng nhìn anh. Có lẽ mùi nước khử trùng có thể khiến con người bình tĩnh lại. Cô không tức giận, cũng không cảm thấy khó chịu, chỉ dửng dưng nhìn anh.
Tư Chính Đình mím môi, sau đó nhìn về phía Lâm Hi Nhi.
Lâm Hi Nhi cau mày, cô thực sự không muốn để Tư Chính Đình ở đây, lỡ như anh ta nói gì đó kích thích Trang Nại Nại. Nhưng mà trong thâm tâm lại cảm thấy cần phải cho vợ chồng bọn họ một cơ hội nói chuyện riêng, vì vậy bèn đứng dậy đi ra ngoài, “… Nại Nại, mình đi vệ sinh.”
Đợi Lâm Hi Nhi ra ngoài rồi, Tư Chính Đình liền ngồi xổm trước mặt Trang Nại Nại.
Anh nhìn cô thật lâu rồi mới nói, “Nại Nại, chúng ta làm lành đi được không?”
Làm lành?
Bọn họ… còn làm lành thế nào được?
Cô và Đinh Mộng Á sẽ luôn có mâu thuẫn. Một bên là mẹ, một bên là vợ, Tư Chính Đình bị kẹt ở giữa thật ra mới là người khổ nhất.
Bọn họ có lẽ đã đi đến cuối đường rồi.
Ngay cả ký ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127663/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.